9 giờ trước “Alice ở xứ sở diệu kỳ”: Diệu Kỳ Hay Không Diệu Kỳ? - Tớ nên đi con đường nào bây giờ?- Điều đó tùy thuộc vào việc cậu muốn đến đâu.- Tớ thật sự chẳng quan tâm lắm về cái nơi mà mình muốn đến.- Thế thì cậu cũng không cần quan tâm là nên đi đường nào! Một khi mà cậu đã không quan tâm đến cái nơi mà mình tới thì đi đường nào mà chẳng được!Nhắc đến “Alice ở xứ sở diệu kì”, chắc hẳn chúng ta đều quen thuộc với hình ảnh một cô bé nhỏ nhắn, mặc chiếc váy xanh tung tăng giữa ngàn vạn biến hóa của một xứ sở diệu kì. Nhưng câu chuyện đầy màu sắc ấy thực ra lại chỉ là bản tóm tắt của một tiểu thuyết dành cho trẻ em trứ danh của nước Anh - “Alice’s Adventure in the Wonderland” (Tạm dịch: Cuộc phiêu lưu của Alice vào Xứ Sở Thần Tiên). Mặc dù cuốn sách được Lewis Carrol viết ra để dành cho thiếu nhi, song khi đã trưởng thành, đọc lại câu chuyện về Alice, người đọc sẽ thấy được những thông điệp phía sau tấm màn lung linh của cổ tích.Một ngày nọ, Alice - cô bé mới khoảng mười tuổi cảm thấy thật nhàm chán khi cứ ngồi im bên cạnh chị gái trong chuyến đi dã ngoại. Một đứa trẻ không hứng thú với sách sẽ chuyển hướng chú ý của mình sang thứ khác, và Alice cũng vậy. Cô bé cảm thấy làm một vòng hoa bằng hoa cúc có lẽ sẽ thú vị hơn, và trong khi đưa mắt tìm hoa, Alice thấy một chú thỏ trắng. Thỏ thì cũng thường thôi, nhưng bạn đã bao giờ nhìn thấy một con thỏ trong bộ tuxedo, nhìn một chiếc đồng hồ quả quýt và liên tục kêu “Ôi muộn rồi ôi muộn rồi” chưa? Chắc hẳn là chưa phải không? Và Alice cũng vậy. Tính tò mò khiến Alice không ngần ngại chạy theo chú thỏ, và đó cũng là cách chuyến phiêu lưu của Alice bắt đầu. Cô bé rơi xuống một chiếc hang sâu hun hút, tưởng như sẽ đi được vào tâm của Trái Đất. Đó mới chỉ là bắt đầu. Những phần tiếp theo của cuộc phiêu lưu mới thực sự khiến người đọc không thể rời mắt: Một chiếc phòng kì lạ, những món ăn kì lạ, một gia đình cau có, một chú mèo nhăn nhở, một con sâu bợm nhậu, một bữa tiệc say khướt, và những quân bài, và hoàng hậu, đức vua, và trò chơi cricket,... Những bước chân lang thang vô định của Alice đưa người đọc đi khắp xứ sở diệu kì bằng những bất ngờ không thể đoán trước. Đối với Alice, đây quả thực là một nơi mới mẻ. Chỉ mới mười tuổi và sống trong một gia đình gia giáo ở nước Anh, lần đầu tiên Alice được tiếp xúc với nhiều thứ kì lạ đến như vậy. Và càng kì lạ hơn khi dường như ở thế giới này, tất cả những chuyện mà Alice cho là “hư hỏng quá mức” ấy lại được coi là điều bình thường, hiển nhiên. Chuyến phiêu lưu kì lạ của Alice kết thúc đơn giản bằng việc cô bé tỉnh dậy khỏi giấc mơ. Thật là một giấc mơ kì lạ.Đối với thiếu nhi, “Alice ở xứ sở diệu kì” luôn là một ao ước đẹp đẽ vô cùng. Có đứa trẻ nào lại từ chối một cơ hội tuyệt vời như vậy? Còn đối với người lớn, “Alice ở xứ sở diệu kì” luôn là cuốn sách mang lại nhiều tranh cãi. Khi ra đời vào khoảng giữa thế kỉ thứ mười chín, câu chuyện về Alice được đón nhận một cách đơn thuần như câu chuyện dành cho thiếu nhi. Rất nhiều năm sau, “Alice ở xứ sở diệu kì” bắt đầu gợi cho người lớn những suy nghĩ sâu xa hơn về từng chi tiết trong câu chuyện. Nếu đặt tác phẩm vào khoảng thời gian ra đời của câu chuyện, từng nhân vật, chi tiết trong “Alice ở xứ sở diệu kì” đều mang ám chỉ một cách mạnh mẽ. Liệu Alice đã đi vào “Wonderland” (xứ sở diệu kì) hay cô bé đã đi lạc vào “Underland” (xứ sở đen tối)? Đặt câu hỏi như vậy vì dường như câu chuyện chỉ ra quá rõ ràng những tiêu cực của xã hội. Người ta thư thả hưởng thụ cuộc sống êm đềm như cách Alice rơi qua chiếc hang, và đột ngột đối mặt với hiện thực như cách cô bé đột ngột rơi xuống đất. Có những cánh cửa khiến người ta phải “bé lại” hoặc “to ra” mới có thể đi qua, có những cuộc thi vô nghĩa và phi lí đến cùng cực, có những tay bợm nhậu trong dáng vẻ cao quý, có những thứ quyền thế vô lí như Nữ hoàng Cơ, có những người bị khinh rẻ như quân bài, và có những kẻ đi lạc như Alice.“- Tớ nên đi con đường nào bây giờ?- Điều đó tùy thuộc vào việc cậu muốn đến đâu.- Tớ thật sự chẳng quan tâm lắm về cái nơi mà mình muốn đến.- Thế thì cậu cũng không cần quan tâm là nên đi đường nào! Một khi mà cậu đã không quan tâm đến cái nơi mà mình tới thì đi đường nào mà chẳng được!”Câu nói nổi tiếng của mèo Cheshire - một con mèo trông có vẻ không đáng tin chút nào thực ra lại là người luôn thầm lặng giúp đỡ Alice chạy trốn khỏi nơi mà cô bé không thuộc về. Thậm chí cho tới ngày nay, câu nói còn khiến nhiều người trong chúng ta giật mình khi nó là một câu nói đánh mạnh vào những người sống mơ hồ, sống không mục đích, không mục tiêu. “Alice ở xứ sở diệu kì” còn nhắc người ta hãy tin vào bản thân mình, đừng nghe những lời vo ve từ những kẻ không có ý định tốt lành.Có người sẽ nói “Alice ở xứ sở diệu kì” vốn dĩ chỉ là một câu chuyện cho thiếu nhi, tại sao người ta cứ cố áp đặt một ý nghĩa vào nó để làm gì. Thực ra từ đầu tới cuối, chuyến phiêu lưu của Alice vẫn không hề thay đổi, vẫn là con đường ấy, nhưng ở mỗi thời đại, người ta lại có một góc nhìn, cảm nhận khác về ý nghĩa câu chuyện là vì sao? Vì ở thời điểm nào, câu chuyện cũng bộc lộ được ý nghĩa sâu sắc và nhân văn của nó. Đó cũng là đặc trưng của những tác phẩm bất hủ, sống qua nhiều thời đại, sống với nhiều số phận con người. Còn bạn thì sao? Bạn còn chần chừ gì mà chưa đi cùng Alice vào thế giới mới, để cảm nhận bài học cho chính mình? Like Share Trả lời
9 giờ trước Alice ở xứ sở thần tiên: Cuộc phiêu lưu kỳ diệu vượt thời gian "Alice ở xứ sở thần tiên" (Alice's Adventures in Wonderland), tác phẩm kinh điển của nhà văn Anh Lewis Carroll, xuất bản năm 1865, là một câu chuyện phiêu lưu đầy ảo diệu dành cho cả trẻ em và người lớn. Với cốt truyện xoay quanh cô bé Alice rơi xuống hang thỏ và lạc vào một thế giới kỳ lạ, nơi cô gặp gỡ những nhân vật quái dị như Chú Mèo Cheshire, Nữ Hoàng Bài, hay Thỏ Trắng, cuốn sách mang đến một chuyến đi đầy bất ngờ, hài hước và triết lý sâu sắc.Điểm mạnh lớn nhất của tác phẩm là sự sáng tạo vô biên trong việc xây dựng thế giới tưởng tượng. Carroll không chỉ mô tả những tình huống phi lý – như trò chơi croquet với những chú chim hồng hạc làm vợt, hay bữa tiệc trà điên rồ – mà còn lồng ghép vào đó những trò chơi chữ thông minh, câu đố logic và phê phán xã hội tinh tế. Phong cách viết hài hước, dí dỏm khiến người đọc cười ra nước mắt, nhưng ẩn sau đó là những suy ngẫm về tuổi thơ, thời gian và quy tắc xã hội. Alice, với sự tò mò và logic của mình, đại diện cho sự trưởng thành, đối lập với thế giới hỗn loạn xung quanh, khiến cuốn sách trở thành một tác phẩm vượt thời gian.Tuy nhiên, không phải ai cũng dễ dàng tiếp cận. Những đoạn hội thoại dài dòng và những ám chỉ văn hóa Anh Victorian có thể khiến độc giả hiện đại cảm thấy khó hiểu nếu không có chút kiến thức nền. Ngoài ra, cốt truyện không theo logic tuyến tính, mà là một chuỗi sự kiện rời rạc, có thể khiến một số người cảm thấy lộn xộn. Nhưng đó chính là điểm độc đáo: cuốn sách khuyến khích tưởng tượng tự do, không bị ràng buộc bởi quy tắc.Mình đánh giá cao "Alice ở xứ sở thần tiên" vì nó không chỉ là một câu chuyện vui vẻ cho trẻ em, mà còn là một tác phẩm văn học sâu sắc, ảnh hưởng đến vô số tác phẩm sau này như phim hoạt hình Disney hay các tiểu thuyết giả tưởng. Nếu bạn đang tìm kiếm một cuốn sách giải trí, kích thích trí tưởng tượng và khiến bạn suy nghĩ về thế giới thực, đây là lựa chọn tuyệt vời. Đọc nó, bạn sẽ thấy rằng đôi khi, việc lạc lối lại dẫn đến những khám phá thú vị nhất. Like Share Trả lời
9 giờ trước Lỗ Thỏ Dẫn Đến Tận Cùng Của Sự Phi Lý và Logic "Alice ở xứ sở thần tiên" không chỉ là một cuốn truyện thiếu nhi kinh điển, mà còn là một mê cung phức tạp của ngôn ngữ, logic và sự phi lý, có sức hấp dẫn đặc biệt đối với mọi lứa tuổi sau hơn một thế kỷ kể từ khi ra đời. Tác phẩm kể về cô bé Alice, sau khi rơi xuống một lỗ thỏ, đã bước vào một thế giới hoàn toàn ngược đời, nơi các quy tắc vật lý và xã hội thông thường bị bẻ gãy, và logic dường như chỉ là một trò chơi chữ của các nhân vật.Sự độc đáo của cuốn sách nằm ở cách Lewis Carroll (tên thật là Charles Lutwidge Dodgson, một nhà toán học tại Oxford) sử dụng ngôn ngữ và logic như một công cụ vừa để giải trí vừa để thách thức. Các cuộc đối thoại giữa Alice với Thỏ Trắng luôn hối hả, Mèo Cheshire bí ẩn, hay Tiều Phu Điên khùng đều chứa đựng những phép nghịch lý (paradox) và những trò chơi chữ (pun) tinh vi, khiến người lớn phải suy ngẫm trong khi trẻ em lại thấy chúng thật hài hỉnh và vô nghĩa một cách thú vị. Sự thay đổi kích thước đột ngột của Alice, những luật chơi croquet vô lý của Nữ Hoàng Cơ, hay bài học vô dụng của rùa Giả Ba Ba – tất cả đều là sự châm biếm khéo léo nhằm vào sự cứng nhắc, đôi khi ngớ ngẩn, của xã hội Victoria đương thời và hệ thống giáo dục.Alice, nhân vật trung tâm, đóng vai trò là người dẫn đường của lý trí giữa một vương quốc hỗn loạn. Cô liên tục cố gắng áp dụng logic và kiến thức học được vào một nơi không hề có quy tắc, từ đó tạo ra sự đối lập hài hước và cho thấy sự bất lực của logic khi đối mặt với sự điên rồ thuần túy.Đọc "Alice ở xứ sở thần tiên" là một trải nghiệm đa tầng: với trẻ em, đó là cuộc phiêu lưu kỳ ảo đầy màu sắc; với người lớn, đó là một bài học về sự linh hoạt của tư duy, là lời nhắc nhở về việc thách thức các quy tắc đã được thiết lập. Tác phẩm đã trở thành một nền tảng vững chắc trong văn hóa đại chúng, chứng minh rằng sự phi lý và tưởng tượng tự do mới chính là phép thuật vĩnh cửu của văn chương. Like Share Trả lời
12 giờ trước Alice ở Xứ Sở Thần Tiên – Cuộc Phiêu Lưu Kỳ Diệu Không Bao Giờ Quên Cốt truyện Câu chuyện kể về hành trình của một cô gái trẻ tên là Alice, người bị rơi xuống một cái hang thỏ và thấy mình đang ở trong một thế giới kỳ quái đầy những con vật biết nói và những nhân vật kỳ lạ.Nhân vật Alice Alice là một cô bé đang ngồi bên bờ sông thì nhìn thấy một chú thỏ trắng đeo đồng hồ bỏ túi chạy ngang qua, miệng lẩm bẩm rằng mình đã muộn. Alice ngạc nhiên trước điều này, và khi theo chú thỏ xuống hang thỏ, cô thấy mình lạc vào một thế giới xa lạ, đầy những sinh vật kỳ lạ và những cảnh quan chưa từng được biết đến. Trong suốt hành trình, Alice phải đối mặt với vô số thử thách và chướng ngại vật. Cô ấy lớn lên rồi lại nhỏ đi, chiến đấu với một bộ bài tây, và thậm chí còn tham dự một bữa tiệc trà hỗn loạn. Cô được miêu tả là người tò mò, dũng cảm và tốt bụng, nhưng đôi khi cũng ngây thơ và có phần bốc đồng. Sự tò mò và quyết tâm của Alice thúc đẩy câu chuyện tiến triển, và những cuộc gặp gỡ của cô với nhiều sinh vật khác nhau ở Xứ sở thần tiên tạo nên cảm giác siêu thực và phi lý. Thỏ Trắng Thỏ Trắng tình cờ gặp Alice đang nghỉ ngơi, mặc áo gi-lê, đeo găng tay và đang kiểm tra đồng hồ bỏ túi. Alice phát hiện ra chú thỏ và đi theo chú xuống hang thỏ và vào Xứ sở thần tiên. Thỏ Trắng là một nhân vật hấp dẫn, được miêu tả là người hay lo lắng và căng thẳng, bị ám ảnh bởi sự đúng giờ và sợ đến muộn. Có thể nói rằng Thỏ Trắng là một trong những nhân vật quan trọng nhất trong truyện, bởi chú là nhân vật đầu tiên chúng ta được gặp ở Xứ sở thần tiên. Hơn nữa, chính Thỏ Trắng là chất xúc tác cho cuộc phiêu lưu của Alice. Nếu không có sự xuất hiện vội vã của Thỏ Trắng trong truyện, Alice đã không bị thôi thúc theo chân chú xuống hang thỏ và khám phá thế giới Xứ sở thần tiên. Thỏ Tháng Ba Thỏ Tháng Ba tổ chức một buổi tiệc trà với sự tham dự của Thợ Làm Mũ và Chuột Sóc. Alice, tự mời mình, đã ước mình đừng mời khi Thỏ Tháng Ba và Thợ Làm Mũ cố gắng thuyết phục cô rằng cô thật ngu ngốc. Chúng còn cố dìm chết Chuột Sóc trong một ấm trà. The Hatter (còn được gọi là Mad Hatter) có lẽ là nhân vật mang tính biểu tượng nhất trong truyện. Tính cách lập dị và hành vi kỳ quặc của ông đã trở thành biểu tượng của thế giới kỳ ảo xứ sở thần tiên. Ông được đặc trưng bởi phong cách kỳ quặc và những câu văn có cấu trúc kỳ lạ. Hatter và March Hare thích cư xử như thể lúc nào cũng đến giờ uống trà vì Hatter bị buộc tội "giết thời gian" khi đang hát cho Nữ hoàng Cơ, người đã kết án tử hình anh ta vì tội ác này, mặc dù anh ta đã thoát khỏi án tử hình. Để trả thù, Thời gian dừng lại xung quanh Hatter, khiến anh ta mãi mãi mắc kẹt ở vị trí sáu giờ. Hatter là một nhân vật kỳ quái, tiêu biểu cho sự lập dị của cư dân xứ sở thần tiên. Ông là một nhân vật kỳ quặc, được thể hiện qua sự điên rồ trong lời nói và hành vi. Khi Alice tham gia bữa tiệc trà, Hatter liên tục đổi chỗ cho Alice, hỏi cô những câu đố không có câu trả lời và đọc những bài thơ vô nghĩa, khiến Alice phải rời đi. Nữ hoàng Cơ Nữ hoàng Cơ là một nhân vật oai nghiêm, liên tục ra lệnh chặt đầu bất kỳ nhân vật nào, mặc dù thực tế không ai bị xử tử; Vua Cơ lặng lẽ tha thứ cho họ khi bà không để ý. Bà nóng tính và khá nóng nảy, luôn đòi hỏi sự phục tùng và tôn trọng từ thần dân. Mèo Cheshire là một chú mèo to lớn và bí ẩn với nụ cười toe toét, có thể xuất hiện và biến mất tùy ý. Chú mèo đưa ra những lời khuyên bí ẩn cho Alice khi cô bé khám phá Xứ sở Thần tiên. Với những câu trả lời lảng tránh cho những câu hỏi của Alice, Mèo Cheshire khơi dậy sự tò mò và thêm một tầng hấp dẫn cho câu chuyện. Phong cách viết Phong cách viết của Carroll vô cùng hấp dẫn, với những mô tả sống động khiến bạn cảm thấy như mình đang được đưa đến xứ sở thần tiên cùng với Alice. Một điểm đáng chú ý khác của cuốn sách là cách sử dụng ngôn ngữ và lối chơi chữ điêu luyện của Carroll. Cách tác giả khéo léo sử dụng lối chơi chữ, vần điệu tinh tế và những ẩn dụ dí dỏm tạo nên cảm giác kỳ quặc và vui tươi chưa từng có trong văn học thiếu nhi. Hành trình của Alice qua Xứ sở Thần tiên tràn ngập những sự kiện và cuộc trò chuyện kỳ thú, thách thức trí tưởng tượng và trí tuệ của người đọc. Những miêu tả giàu trí tưởng tượng của tác giả về các nhân vật và bối cảnh vô cùng sáng tạo và thú vị, mang đến một cuộc phiêu lưu hoàn hảo vào thế giới kỳ diệu. Nói về các nhân vật… tất cả đều vô cùng đáng nhớ và cho ta cái nhìn sâu sắc về góc nhìn của tác giả về xã hội thời Victoria. Từ Người Làm Mũ đến Nữ Hoàng Cơ, mỗi nhân vật đại diện cho một khía cạnh khác nhau của thân phận con người và đưa ra những bình luận thú vị về những điều phi lý của thế giới xung quanh chúng ta. Cuốn sách giới thiệu một loạt các nhân vật lập dị, mỗi người đều có những đặc điểm và thuộc tính riêng biệt. Dường như mỗi người đại diện cho một khía cạnh khác nhau trong tâm lý của Alice hoặc những quy ước và luật lệ xã hội mà cô vượt qua. Những nét tính cách và đặc điểm độc đáo của họ góp phần làm tăng thêm chiều sâu và sự phong phú cho câu chuyện, biến nó thành một tác phẩm kinh điển vượt thời gian. Lời kết:Cuộc phiêu lưu của Alice ở xứ sở thần tiên quả là một câu chuyện đầy mê hoặc. Tôi đã đọc nó nhiều lần trong nhiều năm, nhưng tôi vẫn nhớ lần đầu tiên. Tôi không nhớ năm nào (em gái tôi lúc đó chưa ra đời, nên chắc tôi khoảng bốn hay năm tuổi gì đó) nhưng tôi biết đó là ngày 1 tháng 12 vì đó là ngày chúng tôi thường dựng cây thông Noel, và bố tôi đã hứa kể cho chúng tôi nghe một câu chuyện trong suốt thời gian chúng tôi trang trí nhà cửa đón Giáng sinh. Khi xong việc, anh trai tôi nhảy lên giường, tôi nhảy lên giường, và bố tôi, ngồi cạnh tôi, dẫn chúng tôi vào xứ sở thần tiên trong chuyến viếng thăm đầu tiên trong số rất nhiều chuyến viếng thăm sau này. Giờ đây, khi đã trưởng thành, mỗi lần đọc lại, tôi lại nhớ về đêm hôm ấy, và đó là một kỷ niệm tôi trân trọng đến tận bây giờ vì cả bố mẹ tôi đều đã không còn nữa. Tôi may mắn có bố mẹ luôn thích đọc sách cho chúng tôi nghe và khuyến khích chúng tôi tự đọc. Họ đã giới thiệu cho tôi một số tác phẩm văn học yêu thích (như cuốn này). Vì điều đó, tôi sẽ luôn biết ơn. Tôi đánh giá Alice ở xứ sở thần tiên 10/10 cho cốt truyện, sự kỳ lạ và cảm giác hoài niệm. Bạn đã đọc Alice ở xứ sở thần tiên hay xem bất kỳ phiên bản chuyển thể nào dựa trên tác phẩm này chưa? Hãy cho tôi biết suy nghĩ của bạn nhé! Like Share Trả lời
12 giờ trước Hành Trình Kỳ Diệu Của Một Cô Bé Dũng Cảm “Alice ở Xứ Sở Thần Tiên” của Lewis Carroll là một trong những tác phẩm văn học thiếu nhi kinh điển, mang đến cho độc giả một hành trình tưởng tượng đầy kỳ diệu và ngộ nghĩnh. Câu chuyện kể về Alice, một cô bé tò mò và can đảm, vô tình rơi xuống một hang thỏ và bước vào thế giới lạ lùng – nơi mọi thứ đều không như bình thường.Điều làm nên sức hấp dẫn của cuốn sách chính là trí tưởng tượng vô biên và lối viết thông minh, dí dỏm của Carroll. Mỗi nhân vật mà Alice gặp – từ Thỏ Trắng vội vã, Chú Mèo Cheshire bí ẩn, đến Nữ Hoàng Đỏ nóng tính – đều có cá tính độc đáo, tạo ra những tình huống vừa ly kỳ vừa hài hước. Những câu đố, trò chơi chữ và logic nghịch đảo trong câu chuyện khiến người đọc phải vừa suy nghĩ vừa bật cười, mang đến trải nghiệm đọc rất thú vị.Bên cạnh sự kỳ ảo, cuốn sách cũng ẩn chứa những bài học sâu sắc về tò mò, lòng dũng cảm và cách ứng xử với thế giới xung quanh. Alice luôn kiên nhẫn và biết đưa ra quyết định đúng đắn dù gặp phải những thử thách khó nhằn, giúp độc giả trẻ học được sự tự tin và linh hoạt trong cuộc sống. Mặc dù xuất bản từ hơn một thế kỷ trước, “Alice ở Xứ Sở Thần Tiên” vẫn giữ nguyên sức hấp dẫn với cả trẻ em và người lớn. Đây là cuốn sách lý tưởng để khám phá thế giới tưởng tượng, rèn luyện tư duy sáng tạo và trải nghiệm những cung bậc cảm xúc phong phú cùng Alice. Like Share Trả lời
1 tuần trước Rất hay Đó là khi ta mơ tới một thế giới ma thuật mà ta có thể làm bất cứ điều gì ta muốn. Cái thế giới ma thuật ấy tồn tại song song với thế giới của ta, chỉ một hành động vô ý nào đó thôi ta sẽ đột nhiên mở được cánh cửa sang thế giới màu nhiệm ấy. Có lẽ ấy là một giấc mộng giữa ban trưa, nhưng sự kỳ diệu của nó khiến ta ngẫm nghĩ lại về cách ta nhìn nhận thế giới và đối diện với chính mình. Tôi là ai và đâu là thế giới tôi thuộc về? Hãy bước vào thế giới hỗn loạn, nơi cư ngụ của những kẻ bất thường, trong cuộc phiêu lưu của Alice ở xứ sở thần tiên. Like Share Trả lời
- Tớ nên đi con đường nào bây giờ?
- Điều đó tùy thuộc vào việc cậu muốn đến đâu.
- Tớ thật sự chẳng quan tâm lắm về cái nơi mà mình muốn đến.
- Thế thì cậu cũng không cần quan tâm là nên đi đường nào! Một khi mà cậu đã không quan tâm đến cái nơi mà mình tới thì đi đường nào mà chẳng được!
Nhắc đến “Alice ở xứ sở diệu kì”, chắc hẳn chúng ta đều quen thuộc với hình ảnh một cô bé nhỏ nhắn, mặc chiếc váy xanh tung tăng giữa ngàn vạn biến hóa của một xứ sở diệu kì. Nhưng câu chuyện đầy màu sắc ấy thực ra lại chỉ là bản tóm tắt của một tiểu thuyết dành cho trẻ em trứ danh của nước Anh - “Alice’s Adventure in the Wonderland” (Tạm dịch: Cuộc phiêu lưu của Alice vào Xứ Sở Thần Tiên). Mặc dù cuốn sách được Lewis Carrol viết ra để dành cho thiếu nhi, song khi đã trưởng thành, đọc lại câu chuyện về Alice, người đọc sẽ thấy được những thông điệp phía sau tấm màn lung linh của cổ tích.
Một ngày nọ, Alice - cô bé mới khoảng mười tuổi cảm thấy thật nhàm chán khi cứ ngồi im bên cạnh chị gái trong chuyến đi dã ngoại. Một đứa trẻ không hứng thú với sách sẽ chuyển hướng chú ý của mình sang thứ khác, và Alice cũng vậy. Cô bé cảm thấy làm một vòng hoa bằng hoa cúc có lẽ sẽ thú vị hơn, và trong khi đưa mắt tìm hoa, Alice thấy một chú thỏ trắng. Thỏ thì cũng thường thôi, nhưng bạn đã bao giờ nhìn thấy một con thỏ trong bộ tuxedo, nhìn một chiếc đồng hồ quả quýt và liên tục kêu “Ôi muộn rồi ôi muộn rồi” chưa? Chắc hẳn là chưa phải không? Và Alice cũng vậy. Tính tò mò khiến Alice không ngần ngại chạy theo chú thỏ, và đó cũng là cách chuyến phiêu lưu của Alice bắt đầu. Cô bé rơi xuống một chiếc hang sâu hun hút, tưởng như sẽ đi được vào tâm của Trái Đất. Đó mới chỉ là bắt đầu. Những phần tiếp theo của cuộc phiêu lưu mới thực sự khiến người đọc không thể rời mắt: Một chiếc phòng kì lạ, những món ăn kì lạ, một gia đình cau có, một chú mèo nhăn nhở, một con sâu bợm nhậu, một bữa tiệc say khướt, và những quân bài, và hoàng hậu, đức vua, và trò chơi cricket,... Những bước chân lang thang vô định của Alice đưa người đọc đi khắp xứ sở diệu kì bằng những bất ngờ không thể đoán trước. Đối với Alice, đây quả thực là một nơi mới mẻ. Chỉ mới mười tuổi và sống trong một gia đình gia giáo ở nước Anh, lần đầu tiên Alice được tiếp xúc với nhiều thứ kì lạ đến như vậy. Và càng kì lạ hơn khi dường như ở thế giới này, tất cả những chuyện mà Alice cho là “hư hỏng quá mức” ấy lại được coi là điều bình thường, hiển nhiên. Chuyến phiêu lưu kì lạ của Alice kết thúc đơn giản bằng việc cô bé tỉnh dậy khỏi giấc mơ. Thật là một giấc mơ kì lạ.
Đối với thiếu nhi, “Alice ở xứ sở diệu kì” luôn là một ao ước đẹp đẽ vô cùng. Có đứa trẻ nào lại từ chối một cơ hội tuyệt vời như vậy? Còn đối với người lớn, “Alice ở xứ sở diệu kì” luôn là cuốn sách mang lại nhiều tranh cãi. Khi ra đời vào khoảng giữa thế kỉ thứ mười chín, câu chuyện về Alice được đón nhận một cách đơn thuần như câu chuyện dành cho thiếu nhi. Rất nhiều năm sau, “Alice ở xứ sở diệu kì” bắt đầu gợi cho người lớn những suy nghĩ sâu xa hơn về từng chi tiết trong câu chuyện. Nếu đặt tác phẩm vào khoảng thời gian ra đời của câu chuyện, từng nhân vật, chi tiết trong “Alice ở xứ sở diệu kì” đều mang ám chỉ một cách mạnh mẽ. Liệu Alice đã đi vào “Wonderland” (xứ sở diệu kì) hay cô bé đã đi lạc vào “Underland” (xứ sở đen tối)? Đặt câu hỏi như vậy vì dường như câu chuyện chỉ ra quá rõ ràng những tiêu cực của xã hội. Người ta thư thả hưởng thụ cuộc sống êm đềm như cách Alice rơi qua chiếc hang, và đột ngột đối mặt với hiện thực như cách cô bé đột ngột rơi xuống đất. Có những cánh cửa khiến người ta phải “bé lại” hoặc “to ra” mới có thể đi qua, có những cuộc thi vô nghĩa và phi lí đến cùng cực, có những tay bợm nhậu trong dáng vẻ cao quý, có những thứ quyền thế vô lí như Nữ hoàng Cơ, có những người bị khinh rẻ như quân bài, và có những kẻ đi lạc như Alice.
“- Tớ nên đi con đường nào bây giờ?- Điều đó tùy thuộc vào việc cậu muốn đến đâu.- Tớ thật sự chẳng quan tâm lắm về cái nơi mà mình muốn đến.
- Thế thì cậu cũng không cần quan tâm là nên đi đường nào! Một khi mà cậu đã không quan tâm đến cái nơi mà mình tới thì đi đường nào mà chẳng được!”
Câu nói nổi tiếng của mèo Cheshire - một con mèo trông có vẻ không đáng tin chút nào thực ra lại là người luôn thầm lặng giúp đỡ Alice chạy trốn khỏi nơi mà cô bé không thuộc về. Thậm chí cho tới ngày nay, câu nói còn khiến nhiều người trong chúng ta giật mình khi nó là một câu nói đánh mạnh vào những người sống mơ hồ, sống không mục đích, không mục tiêu. “Alice ở xứ sở diệu kì” còn nhắc người ta hãy tin vào bản thân mình, đừng nghe những lời vo ve từ những kẻ không có ý định tốt lành.
Có người sẽ nói “Alice ở xứ sở diệu kì” vốn dĩ chỉ là một câu chuyện cho thiếu nhi, tại sao người ta cứ cố áp đặt một ý nghĩa vào nó để làm gì. Thực ra từ đầu tới cuối, chuyến phiêu lưu của Alice vẫn không hề thay đổi, vẫn là con đường ấy, nhưng ở mỗi thời đại, người ta lại có một góc nhìn, cảm nhận khác về ý nghĩa câu chuyện là vì sao? Vì ở thời điểm nào, câu chuyện cũng bộc lộ được ý nghĩa sâu sắc và nhân văn của nó. Đó cũng là đặc trưng của những tác phẩm bất hủ, sống qua nhiều thời đại, sống với nhiều số phận con người. Còn bạn thì sao? Bạn còn chần chừ gì mà chưa đi cùng Alice vào thế giới mới, để cảm nhận bài học cho chính mình?