Tôi nghĩ bạn hiểu sai hoặc hiểu chưa tới 2 nguyên tắc của cuốn sách này, dù bạn đã đọc tận hơn 5 lần.
1. Bạn có hiểu như thế này, các nguyên tắc không được viết theo trình tự, mà bạn phải áp dụng tùy thuộc vào bối cảnh phù hợp của nó.
2. Nguyên tắc 4 (Nói ít hơn mức cần thiết) và nguyên tắc 6 (Thu hút chú ý bằng mọi cách) là 2 nguyên tắc khác nhau. Cụ thể, nguyên tắc 4 áp dụng để khiến bạn trở nên bí ẩn hơn, khó đoán hơn, điều đó tạo ra sự tò mò cho người khác, cũng là một cách thu hút sự chú ý đấy. Ngoài ra, nói ít hơn mức cần thiết còn giúp bạn tránh nói những điều không nên nói - tức "Chủ tâm" - vi phạm nguyên tắc 3. Còn ở nguyên tắc 6 muốn nói rằng bạn hãy thể hiện sự khác biệt so với mọi người, chứ không có nghĩa là phải "nói nhiều", cơ bản như bạn giơ tay trả lời một câu hỏi khó của giáo viên cũng là một cách thu hút sự chú ý rồi đấy.
3. Bạn có vẻ còn tiêu cực hơn cả cuốn sách =)). Cuốn sách không hề dạy bạn nên phản bội bạn bè hay đè nát tất cả mọi người để vươn lên. Bạn đang phóng đại hóa ý tưởng của tác giả. Nguyên tắc 2 - Đừng quá tin cậy bạn bè, hãy sử dụng kẻ thù - không có nghĩa là phản bội bạn bè. Ở góc nhìn của tôi, cuốn sách đang phản ánh thực tế cuộc sống mà bạn đang cố gắng phủ nhận. Cuốn sách hướng dẫn một triết lý sống, còn việc áp dụng nó hay không là tùy thuộc vào triết lý của bạn!
fr ! nếu nói về nội dung mà nó mang lại thì cũng khá ổn nhưng các quy tắc thì có một thứ j đó khá là....
Cuốn sách này hài hước, nhưng không có nhiều các bài đánh giá trên Amazon và một số trang web khác. Bạn có những người đã xem xét nó một cách nghiêm túc và cho nó năm sao. Và sau đó bạn có những người xem nó một cách nghiêm túc và cho nó một sao. Thật nhẹ nhàng, Francis!
Tôi đã không xem nó một cách nghiêm túc, mà thay vào đó, tôi coi nó là gì: một loạt các giai thoại không có nguồn gốc (một tá các giai thoại...nhiều cho mỗi "luật") được đưa vào cách giải thích của tác giả về khả năng áp dụng. Được rồi, anh ấy có một thư mục "được chọn lọc", nhưng mọi giai thoại chỉ được trình bày mà không có tài liệu tham khảo nên chúng chỉ là một số câu chuyện được đóng gói để minh họa một hoặc ba điểm. Một số trong những diễn giải đó là sâu sắc, và một số là ... một tầm với. Hầu hết chỉ là những câu chuyện được kết nối lỏng lẻo với "luật" của anh ta.
Greene đã kiếm được rất nhiều tiền từ việc bán những "luật" này và ngả mũ trước anh ta. Tôi ước tôi không quan tâm đến những gì tôi đã viết và có thể bán những thứ này.