Nếu bạn vẫn luôn ấp ủ trong lòng một hạt giống mang tên Tôi-phải-trở-thành-người-viết và hằng ngày mong đợi ngày hạt giống ấy nứt vỏ, bén rễ, nảy mầm thì cuốn sách này sinh ra chính là dành cho bạn (Trích Hôm nay phải mở mang - Nguyễn Thùy Dung)
Nguyễn Thùy Dung và Hôm nay phải mở mang
Nguyễn Thùy Dung là một tác giả đến từ Bến Tre. Cô là người sáng lập fanpage “Ngày ngày viết chữ” nhằm đưa những nét đẹp của Tiếng Việt đến gần hơn với giới trẻ. Với cùng mục đích ấy, tác giả đã cho xuất bản hai quyển sách lấy trọng tâm là Tiếng Việt Từ vay hay dùng và Chữ xưa còn một chút này.
Nhưng khác với hai quyển sách trên, Hôm nay phải mở mang là một quyến sách tác giả viết dành cho các bạn tập tành cầm bút, bước vào con đường viết lách. Cuốn sách chia làm hai phần: Phần đầu tác giả trả lời cho câu hỏi người làm nghề viết thì nên đọc gì, nghe gì, viết gì, sửa gì?; phần sau bàn về bốn kỹ năng của người cầm bút nên có, về chuyện “đốn bút tự thân”, chuyện hình thành văn phong và chuyện nghiêm túc học viết.
Những bước chân tập tễnh với nghề viết
Trong phần đầu, tác giả đã chỉ cho những người mới vào nghề viết những nguồn sách hay đọc, đọc như thế nào, ghi chú làm sao để sau này tiện tra cứu. Nghe thì tác giả đã chỉ ra nên nghe gì, nghe ở đâu…? Về phần viết là tác giả cho độc giả thấy về việc quan trọng của viết, người làm nghề viết, mà một ngày không cầm bút, một tháng không cầm bút, một năm không cầm bút thì không thể thành công được. Ngay sau đó là phần sửa từ, sửa câu, sửa đoạn và sửa cả tác phẩm như nào để được hoàn thiện nhất có thể, được tác giả trình bày một cách rõ ràng trong phần sửa gì?
Phần thứ hai là nơi các kỹ năng mà người cầm bút nên có được chỉ ra rất rõ ràng, cách rèn luyện, nâng cao trình độ, nâng cao tay viết đã được đút kết một cách cô đọng từ những kinh nghiệm đi trước của tác giả. Chuyện “đốn bút tự thân”, đốn bút tự thân là câu thành ngữ Hán Việt để chỉ ai, chỉ những gì? Các độc giả sẽ được giải thích tường tận khi đọc Hôm nay phải mở mang.
Mọi thứ nếu muốn hoàn thành thì cần nghiêm túc học hỏi, rèn luyện nên phần còn lại sẽ là các cách để chúng ta tự rèn luyện để có văn phong riêng của một tác giả, cách rèn luyện để nâng cao bản thân, vốn từ, cách diễn đạt…
Những mẫu chuyện ngắn
Ngoài ra, trong sách còn có những mẩu chuyện nhỏ ở giữa các chương, đây là những câu chuyện nhẹ nhàng, vui tươi. Nhưng nó giúp ta nhớ lâu những gì được nhắc nhở và đề cập.
“Thư thái mở mang, thư thái viết” là thông điệp xuyên suốt tác phẩm mà tác giả muốn truyền đạt đến chúng ta. Thư thái mở mang là từ từ tìm hiểu, đọc, nghiên cứu, ứng dụng. Thư thái viết, việc viết là việc không thể hấp tấp được cần phải làm dần dần, một ngày chúng ta chỉ cần viết một 1-2 trang là sau một năm ta đã có thể xuất bản một quyển sách!
Kết luận
Hôm nay phải mở mang là một quyển sách mà các bạn mới vào nghề cầm bút nên đọc. Sách tuy ngắn nhưng nó sẽ giúp chúng ta có định hướng, có kế hoạch phát triển dài hạn với nghề cầm bút. Nghề cầm bút không phải là dễ, nhưng chỉ cần bạn kiên trì và đi từng bước nhỏ mỗi ngày ắt bạn sẽ thành công.
Tóm tắt và review bởi: Kẻ lười hay viết – Bookademy
Hình ảnh: Tú Trinh
--------------------------------------------------
Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy
(*) Bản quyền bài viết thuộc về Bookademy - Ybox. Khi chia sẻ hoặc đăng tải lại, vui lòng trích dẫn nguồn đầy đủ "Tên tác giả - Bookademy." Các bài viết trích nguồn không đầy đủ cú pháp đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.
Hầu hết bài học, kinh nghiệm viết lách mà mình tích luỹ trong một thời gian dài đều được tổng hợp đầy đủ trong sách. Thậm chí còn có rất nhiều cái mình chưa biết nữa kìa. Bìa sách giới thiệu “dành cho người học viết và làm nghề viết” nhưng với mình, sách gì mà gần gũi ghê, ai đọc cũng được, chỉ cần là một người mong muốn “mở mang” ở lĩnh vực ngôn ngữ tiếng Việt. Bởi không chỉ tổng hợp kinh nghiệm viết lách của tác giả trong ngành báo chí – truyền thông, quyển sách còn chứa đựng kiến thức về ngôn ngữ và tiếng Việt, được hệ thống hoá một cách bài bản, dễ hiểu nhất với đại chúng.
Sách đã “trả” lại cho nội dung nói chung một tiêu chí ban sơ mà đôi khi do mải mê theo đuổi tính “hay”, người viết thỉnh thoảng quên mất – tính “đúng”. Cụ thể là chính tả, ngữ pháp, cách dùng từ, sự phù hợp văn phong, tính logic, liên kết mạch lạc trong một bài viết. Tỷ trọng cho phần “đúng” này so ra nặng ký hơn phần “hay”. Mình thấy cách phân bổ này là hợp lý. Trước khi xét đến “hay”, bài viết cần “đúng” trước cái đã. Bạn có thể nói ý phản hồi “chưa hay” của khách hàng đến từ việc họ khác “gu” nhưng bạn đâu thể nói ý phản hồi “sai ngữ pháp, chính tả” của khách hàng là khác “gu” được. Cho nên, mình nghĩ quyển sách này không chỉ hợp với các bạn đang cầm bút mà còn hợp với các bạn đang cần rà lại ngữ pháp, cách dùng từ ngữ, dấu câu… để đảm bảo nội dung gởi đi cho khách hàng không phạm lỗi sai cơ bản.
Đúng với tinh thần “mở mang”, sách chia sẻ kinh nghiệm của tác giả một cách đầy đủ và cụ thể đến mức mình tin là đọc xong phần 1, bạn có thể “viết không đắn đo, sửa không nhân nhượng”, đọc nốt phần 2, bạn có thể biết cách “bắt đầu từ một bước chân” để “đi đường ngàn dặm” trên hành trình bán chữ. Nếu không có gì lấn cấn thì đọc tiếp phần mở rộng để tham khảo một vài mô hình và cấu trúc bài viết. Bởi vậy với mình, đây không chỉ là một quyển sách, mà còn là “vũ khí bí mật” của người viết thiệt á. Nhưng đọc một lần chắc chắn không lĩnh ngộ hết được kiến thức trong ấy, nên mình nghĩ mình sẽ đọc đi đọc lại, đánh dấu và ghi chú như cách tác giả gợi ý vậy.
Các ví dụ trong sách được chọn lọc từ khắp các lĩnh vực và thể loại (nhạc Trịnh, thơ, sách, bài báo, tác phẩm văn học,…) mà cái nào cũng sống động, xác đáng và có phân tích dễ hiểu, đọc rồi sẽ nhớ.
Đặc sản của Hôm nay phải mở mang nằm ở chuyên mục “Chút chuyện nhỏ”. Bạn nhớ phải đọc để khám phá một số lưu ý ngôn ngữ hoặc giải thích nghĩa, cách dùng của từ nghen. Chẳng hạn như sự khác biệt của “những” và “các”, “dù” và “tuy”, “suýt chút nữa” với “xuýt chút nữa” hay sức mạnh của chữ “mà”, “phải”… trong bài viết.
Có những đoạn để lại ấn tượng và sống động tới mức mình đọc tới đâu là hình dung được giọng nói và gương mặt của chị Dung đang nói tới đó. Đơn cử như đoạn này, “Có nhiều bạn tâm sự là đã viết ra rồi thì không bỏ được, không biết bỏ thế nào là một lẽ, nhưng quan trọng hơn là không nỡ bỏ. Thế này thì không được. Chúng ta phải biết nghĩ cho độc giả. Nếu chỉ vì không nỡ mà để cho độc giả đọc những câu từ thừa thãi thì mình vô tâm quá. Người viết, ngoài cây bút thì phải còn thủ sẵn một cây đại đao 31 mét, sẵn sàng chặt đứt những gì nên chặt đứt, cắt bỏ những gì nên cắt bỏ. Mạnh dạn lên, con người là sinh vật của thói quen, dùng cây đại đao kia vài lượt là quen thôi, không có gì là không nỡ cả.”
Cuối cùng, giá trị lớn nhất mà quyển sách này mang đến cho mình là sự mở mang, ngay từ câu ký tặng của chị Dung cho tới nội dung sách. Mình thấy mình giống như con cá nhỏ theo lời của Ngày ngày viết chữ, nên kỳ thực mỗi ngày phải cần mở mang, để muốn bơi đi đâu thì bơi.