Xã hội ngày càng phát triển, người tài giỏi và thành công thì rất nhiều, chúng ta vẫn thường hay cảm thán về họ và những gì mà họ đạt được. Nhưng mấy ai có thể hiểu một quy luật rất đỗi giản đơn rằng để có được những gì của ngày hôm nay, họ đã phải sống qua những ngày vô cùng chăm chỉ, vất vả, thậm chí là gian lao, khổ ải của quá khứ. Bởi tất nhiên rồi, chẳng có thành công nào đến với con người một cách dễ dàng như bàn ăn dọn sẵn cả. Đừng Lựa Chọn An Nhàn Khi Còn Trẻ là một cái nhìn đúng đắn nhưng cũng rất mới lạ về khái niệm thành công. Thành công chỉ đến với những người biết cách cố gắng. Cố gắng đã là một chuyện, nhưng nỗ lực sao cho phải thì lại là một chuyện khác, và câu chuyện này ta rất ít khi thấy được đề cập đến ở những cuốn sách self-help, và Cảnh Thiên đã phát hiện ra nó. 


Về tác giả

Về tác giả Cảnh Thiên, không có nhiều tư liệu ghi chép về thông tin, quê quán hay nghề nghiệp của nhà văn này. Hầu hết các tác phẩm của Cảnh Thiên đều bàn về lối sống, phong cách sống sao cho phù hợp với bối cảnh xã hội hiện tại, khi các đất nước đang dần tiến tới hội nhập và con người cần trở nên tích cực, chủ động và kiên trì hơn. 

Hai cuốn sách nổi bật nhất của tác giả Cảnh Thiên được biết đến là Đừng Lựa Chọn An Nhàn Khi Còn Trẻ và Phụ Nữ Cần Độc Lập Về Tài Chính.

Đừng Lựa Chọn An Nhàn Khi Còn Trẻ là một cuốn sách hay ho, nó gần hơn với một lời khuyên, lời tâm sự của tác giả dành cho thế hệ trẻ ngày nay. Khi mà cuộc sống trong mơ và thành công ngày càng khó được hiện thực hoá, giới trẻ sẽ dễ chán nản hoặc thậm chí là lầm đường lạc lối. Tác giả viết nên cuốn sách này hẳn với mong muốn cảnh tỉnh những con người đang đi theo lối sống này. Cuộc đời quá ngắn ngủi và con người không thể để bản thân tự vùi mình vào những thứ vô bổ được nữa. 


Đằng sau ánh hào quang của thành công

“Xin đừng ngưỡng mộ khi người khác được hưởng lương cao lộc hậu, đi làm có xe đưa đón. Với những người đi làm công ăn lương, có mấy ai không phải trải qua những ngày tháng khổ ải, sống đời nhà trọ? Có mấy ai chưa từng phải làm thêm giờ, thức trắng mấy đêm liền?...”

Trong cuốn sách của mình, Cảnh Thiên đã đặt tên cho một đề mục là “Mỗi người trưởng thành đều có một khoảng thời gian vô cùng khó khăn”. Nếu bản tiếng Việt sát nghĩa với ý của tác giả thì người phiên dịch thực đã làm tốt nhiệm vụ của mình. Khái niệm “trưởng thành” được tác giả đề cập đến ở đây không mang nghĩa thông thường như chúng ta vẫn nghĩ. Đó không đơn thuần chỉ sự lớn lên của cơ thể sinh học mà hơn thế, đây còn là sự phát triển trong suy nghĩ, quan điểm, cách nhìn nhận cuộc sống và cách hành xử của con người trong những tình huống khác nhau. Một người được xem là trưởng thành khi đã thực sự đạt được những thành tích nhất định trong công việc, trong cuộc sống, hay chí ít thì họ đã rất nỗ lực để giành lấy điều mà mình mơ ước, nói cách khác là “dám nghĩ dám làm”. Và điểm chung của những con người này, hay cũng chính là cột mốc đánh dấu họ đã trưởng thành có thể nói là thời điểm họ nhận ra rằng mình vừa mới trải qua một “khoảng thời gian vô cùng khó khăn”. Đã là con người thì không thể tránh khỏi những giờ phút đơn độc, tưởng chừng như xung quanh chẳng còn ai giúp đỡ, chỉ có thể tự mình cứu lấy mình. Nhưng cũng chính những tháng ngày gian khó ấy mới xây dựng nên một nền móng vững chắc cho chúng ta tiến bước trên con đường riêng của mình. 

Nữ sĩ người Ba Lan - Wislawa Szymborska, hay vận động viên bóng rổ Kobe Bryant với câu nói nổi tiếng: “Bầu trời đầy sao, những ánh đèn đêm cô quạnh, rất ít người đi lại trên phố. Rốt cuộc Los Angeles trông như thế nào, tôi cũng không rõ nữa. Nhưng điều đó đâu quan trọng, phải không nào? Bốn giờ sáng, khi Los Angeles vẫn chìm trong đêm tối, tôi đã bước đi trên những con phố tăm tối của nó…”, những nhân vật thành công trong sự nghiệp riêng được tác giả đề cập đến trong cuốn sách của mình, hơn ai hết, họ lại là những con người đã nếm trải không biết bao nhiêu là trái đắng của cuộc đời. Vì thế nên quãng thời gian đẹp đẽ nhất cuộc đời họ, có lẽ cũng là quãng thời gian tăm tối nhất. 

Đương nhiên là Cảnh Thiên không hề đưa ra những ví dụ về người thành công cùng những gian khổ họ đã phải trải qua để cho chúng ta thấy rằng đạt được thành công là điều xa vời và mệt mỏi lắm, hãy bỏ cuộc ngay đi. Tác giả không có ý như vậy, ngược lại thì thúc đẩy tinh thần vươn lên, nỗ lực vượt qua khó khăn của hiện tại mới là điều mà Cảnh Thiên muốn nhắn nhủ tới người đọc. Có những cú vấp ngã xuất hiện để dạy cho chúng ta một bài học nào đó, cũng có những cú vấp ngã sẽ khiến con người trở nên mạnh mẽ, kiên cường hơn và càng khao khát được phục thù. Nhưng chung quy lại thì, tất thảy những thử thách mà cuộc đời đã đặt ra cho bạn đều mang một ý nghĩa riêng của nó, và nó đều góp phần giúp cho con người bạn trở nên mạnh hơn, giỏi hơn và dày dặn kinh nghiệm hơn. Bài học mà tác giả Cảnh Thiên rút ra cho chúng ta là: sau mỗi lần vấp ngã, con người sẽ đứng dậy và bước tiếp, không còn nông nổi và nóng vội nữa, thay vào đó là “chậm mà chắc”.

“Hành trình vạn dặm khởi đầu từ những bước chân nhỏ”.


Bạn tính chôn vùi tuổi trẻ trong sự an nhàn hay sao?

Có vô vàn lý do chỉ ra rằng việc vùi mình trong sự bình yên, nhàn hạ thực chất là hành động con người đang tự nhấn mình chìm sâu vào vũng bùn của cuộc sống. 

Cảnh Thiên đưa ra một khái niệm rất thú vị có tên: “vùng dễ chịu tâm lý”. Biểu hiện của những người ưa thích “vùng dễ chịu tâm lý” là luôn cảm thấy bất mãn với một hay nhiều điều khác nhau về bản thân, về cuộc sống của mình, nhưng đặc biệt lại sợ hoặc không chịu thay đổi lối sinh hoạt để cải thiện những điểm bất mãn đó. Và đương nhiên kết quả là vấn đề vẫn còn ở yên đó, không hề rời đi, do con người chỉ mải mê nhốt mình trong “vòng tròn an toàn” mà không chịu bước ra khỏi đó. Tâm lý chung của hầu hết mọi người đều giống nhau, ưa thích sự an nhàn, mong muốn có một cuộc sống không phải lo nghĩ, cũng chẳng cần cố gắng quá nhiều. Vấn đề chính là ở đó.

“Để thấy rằng, mưu cầu an nhàn thật nguy hại. Bất luận ở hoàn cảnh nào, hễ ở trong trạng thái an nhàn, bất cứ lúc nào chúng ta cũng có khả năng bị nguy cơ xâm nhập, và chúng ta ngày càng trở nên an dật, yếu đuối, mất hết sức chống chọi. Chúng ta nên biết rằng sự cạnh tranh trong cuộc sống vốn rất khốc liệt và tàn nhẫn, chỉ những ai đã chuẩn bị đầy đủ mới có cơ hội sống sót”.


Quả thực là như thế, trong khi chúng ta đang bình thản tự thưởng cho mình một cuộc sống nhàn hạ, hưởng thụ những phút giây chỉ cần nằm trên sofa không cần làm gì quá căng thẳng, mặc dù trước đó cũng chưa từng một lần ta thực sự cố gắng, thì những người khác đang ngày đêm nỗ lực không ngừng vì thứ được gọi là đam mê. Tình trạng đáng báo động này thậm chí còn đang diễn ra trong bộ phận giới trẻ - những người ở độ tuổi giàu nhiệt huyết, giàu sức mạnh, nhưng đã sẵn sàng cho một cuộc sống không cần phải cố gắng. Sở dĩ có hiện tượng này là bởi con người ta khi còn trẻ hay thường nghĩ mình vẫn còn nhiều thời gian, việc gì cần phải nỗ lực sớm thế cho vất vả. Nhưng đó thực là một suy nghĩ sai lầm. Cảnh Thiên đã viết rằng: “Bạn có thể dừng chân, nhưng thời gian sẽ không chờ đợi”. Ngay cả khi chúng ta lựa chọn trạng thái “tạm dừng”, thì thời gian vẫn cứ trôi, vòng lặp 24 giờ vẫn diễn ra không ngừng và người đang dần để vuột mất nó không ai khác ngoài chính chúng ta. Nếu ngay bây giờ bạn đang nợ thời gian một khoảng nỗ lực nhất định, thì sau này bạn cũng sẽ phải bù lại nó, và có khi là không thể nào bù đắp được. Bởi lẽ có những thứ chỉ đến đúng một lần duy nhất, vào đúng thời điểm đó, một khi nó đã đi mất thì sẽ không thể nào quay lại nữa. Ước mơ hay cơ hội, đó đều là những thứ mà nếu con người không nhanh tay nắm bắt, sẽ ngày càng trở nên xa tầm với hơn. Khoảng thời gian 24 giờ sẽ là dài với những người tối ngày chỉ muốn đi ngủ, đi ăn uống nhậu nhẹt, nhưng 24 giờ mãi mãi là ngắn ngủi với những người đang không ngừng nỗ lực để hiện thực hóa giấc mơ. Vấn đề không hề nằm ở thời gian, mà nằm ở cách chúng ta vận dụng nó. Sự đối lập này vô tình đã gây ra một hiện tượng trong xã hội, được gọi là sự đào thải, thụt lùi. Chỉ cần một phép đối chiếu đơn giản đã có thể chỉ ra bản chất của vấn đề này. Trong khi những người khác đang phấn đấu, chúng ta lại chọn dừng chân nghỉ ngơi. Ban đầu ta cứ lầm tưởng rằng mình chỉ đang đứng yên một chỗ như ban đầu, nhưng thực chất thì chúng ta đang lùi lại phía sau rất nhiều. Bởi lẽ cuộc sống luôn vận động không ngừng, cùng với sự phát triển của xã hội, những cá nhân khác cũng phát triển theo, nếu chúng ta không cùng họ tiến lên mà chỉ đứng yên một chỗ, thì thực tế là chúng ta đã bị bỏ xa lại phía sau. Đến khi bừng tỉnh ra thì có lẽ cũng đã quá muộn để đuổi theo những người đi trước mất rồi. 

Lãng phí thời gian cho những việc vô bổ quả thực là một lỗi sai rất lớn mà không ai trong chúng ta có thể lơ đi. Và sau mỗi lần như thế, ta lại tự rút ra bài học to lớn rằng: “Thì ra trên thế gian này, lại có nhiều thứ mà ta không cần đến thế”. Thế giới là vô hạn mà dòng đời của con người thì hữu hạn. Đặt giữa dòng chảy thời gian bất tận của vũ trụ thì mấy chục năm tuổi đời tưởng như thật nhỏ bé và ngắn ngủi. Vì thế mà con người đôi khi không cần thiết phải gò ép bản thân mình ôm đồm quá nhiều thứ, chúng ta không phải thánh thần, nên chắc chắn cũng sẽ không thể nào lo lắng cho tất thảy mọi việc từ lớn đến nhỏ. Cũng có những thứ dù không muốn, ta vẫn phải học cách từ bỏ để dành thời gian cho những công việc quan trọng và ý nghĩa hơn.


Chẳng bao giờ là quá trễ cho những nỗ lực 

Con người khi còn trẻ vẫn luôn cố gắng đặt ra cho mình một mục tiêu nào đó. Nó được ví như cái la bàn giúp chúng ta định hướng con người, tính cách, công việc hay rộng hơn là hướng phát triển của bản thân trong tương lai. Nhưng cũng chính bởi vì ta cố gắng hình thành hướng đi này ngay từ khi còn trẻ, ở cái độ tuổi mà hiểu biết về cuộc đời, về con người còn chưa thực sự đầy đủ và sâu rộng, thế giới vẫn còn là một điều gì đó khó đoán khiến chúng ta phải mang trong mình nhiều ngờ vực khi đứng trước nó, nên những định hướng được đặt ra vào thời điểm này thường không phù hợp hoặc thậm chí có thể trở thành một lựa chọn sai lầm của chúng ta. 

Như đã nói ở trên, phương hướng đóng vai trò quan trọng như một chiếc kim chỉ nam, nhờ có nó, con người mới biết mình cần đi đâu, làm gì, cần có những gì và đồng hành với ai để hiện thực hóa ước mơ. 

“Phương hướng cũng quan trọng như sự nỗ lực vậy, chớ nên phí công tốn sức vào những điều vô ích. Nếu muốn gặt hái được điều gì đó, chúng ta phải chọn được mục tiêu chính xác của đời mình. Khi cảm thấy hỗn loạn, mông lung, chúng ta hãy cứ dừng bước, xem xem phương hướng nỗ lực của bản thân là đúng hay sai. Chỉ khi tìm đúng phương hướng, chúng ta mới không hoài công tốn sức.”

Đôi khi thì việc chọn sai phương hướng cũng không có gì quá nghiêm trọng, bởi lẽ con người không đứng yên mà luôn vận động, luôn đổi mới. Phương hướng có thể được thay đổi theo thời gian, không gian khác nhau, tùy thuộc vào hoàn cảnh mà con người được đặt vào. Sai ở đâu, thì ta sửa ở đó, miễn là ngọn lửa của sự nhiệt huyết và nỗ lực vẫn không ngừng cháy từ sâu thẳm bên trong con người, không bao giờ là quá muộn để thay đổi bản thân mình. 

Tìm được chính con người mình là điều quan trọng, và cũng là điều khó khăn nhất mà chúng ta phải thực hiện. Để hiểu được bản thân cần gì và muốn gì chưa bao giờ là điều dễ dàng. Tuy nhiên, muốn đạt được những điều xa vời, trước hết ta lại phải thực hiện việc khám phá “mỏ vàng” gần nhất, đó chính là bản thân chúng ta. Khi đã tìm ra định hướng cho chính mình, chúng ta có thể tiến tới việc quyết định số phận cho bản thân. Đúng vậy, hãy gạt bỏ ý nghĩ rằng vận mệnh là do ông trời sắp đặt hay phụ thuộc vào việc người khác có giúp đỡ bạn hay không. Thế lực siêu nhiên và yếu tố khách quan bên ngoài có thể tác động một phần, nhưng quan trọng nhất vẫn là phụ thuộc vào chính bản thân con người, những gì họ định hướng cho chính mình và nỗ lực không ngừng nghỉ sẽ giúp họ gặt hái được thành công ngọt ngào.


Lời kết

Bản chất là một cuốn sách mang tính lý luận, chiêm nghiệm, nhưng Đừng Lựa Chọn An Nhàn Khi Còn Trẻ lại không hề mang đến cho người đọc cảm giác bị “dạy đời”, thay vào đó, Cảnh Thiên luôn cố gắng đan xen những câu chuyện, ví dụ thực tế vào để giảm tính giáo điều của cuốn sách. Qua đó, những bài học được truyền tải tới độc giả trở nên thú vị và dễ tiếp thu hơn rất nhiều. Tóm lại, Đừng Lựa Chọn An Nhàn Khi Còn Trẻ vẫn là một cuốn sách rất đáng để trải nghiệm. Hãy lựa chọn Đừng Lựa Chọn An Nhàn Khi Còn Trẻ nếu bạn đang muốn lựa chọn cho mình cơ hội để có một cuộc đời ý nghĩa hơn.

“Bạn cần phải hiểu rằng: Con đường đi đến thành công có vô số trở ngại và khó khăn. Hấp tấp muốn mau chóng thành công rất dễ khiến chúng ta đi vào mê lộ. Thanh xuân là khoảng thời gian đẹp đẽ nhất trong đời, cũng là những năm tháng then chốt có thể quyết định tương lai của một người. Nếu bạn lựa chọn an nhàn trong 10 năm, tương lai sẽ buộc bạn phải vất vả trong 50 năm để bù đắp lại. Nếu bạn bươn chải vất vả trong 10 năm, thứ mà bạn chắc chắn có được là 50 năm hạnh phúc. Điều quý giá nhất không phải là tiền bạc mà là thời gian.

Thế nên bạn à: 

ĐỪNG LỰA CHỌN AN NHÀN KHI CÒN TRẺ”.

Tóm tắt bởi: Hoà Hương - Bookademy

Hình ảnh: Cẩm Anh


--------------------------------------------------

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy 

(*) Bản quyền bài viết thuộc về Bookademy - Ybox. Khi chia sẻ hoặc đăng tải lại, vui lòng trích dẫn nguồn đầy đủ "Tên tác giả - Bookademy." Các bài viết trích nguồn không đầy đủ cú pháp đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.

Xem thêm

“Có những lúc tôi tự hỏi: liệu mình đang sống một tuổi trẻ thật sự, hay chỉ đang tồn tại trong một phiên bản dễ dãi của chính mình?”

Khi thanh xuân bắt đầu… chệch hướng

Tôi tìm đến cuốn Đừng lựa chọn an nhàn khi còn trẻ vào một chiều chán nản – khi mọi thứ trong cuộc sống của tôi cứ trôi đi trong mệt mỏi và trì hoãn. Công việc, học hành, mối quan hệ… tất cả đều tẻ nhạt, nhưng điều tệ hơn là: tôi không còn muốn cố gắng. Tôi nghĩ mình cần nghỉ ngơi. Nhưng không ngờ, chính lúc “nghỉ” ấy lại khiến tôi thấy trống rỗng và tự ti hơn bao giờ hết.

Cuốn sách đến với tôi như một tiếng chuông thức tỉnh – không phải là tiếng chuông báo thức khẩn cấp, mà là một âm thanh sâu lắng vang vọng từ bên trong: “Bạn có chắc mình đang sống đúng cách chưa?”

Không phải đọc để thay đổi – mà đọc để nhìn rõ bản thân

Cảnh Thiên không cố nói rằng bạn cần thành công ngay lập tức. Nhưng anh nhấn mạnh: nếu bạn để tuổi trẻ trôi qua trong an nhàn, bạn sẽ phải trả giá bằng cả cuộc đời còn lại.

Cuốn sách là một chuỗi những bài viết ngắn, như những lời thủ thỉ với người đọc. Nhưng đừng nghĩ nó nhẹ nhàng – những câu hỏi, những hình ảnh, những lập luận sắc bén trong sách khiến tôi thấy như mình bị “bóc trần”.

Tôi nhớ mãi một đoạn thế này:

“Người khác thành công, không phải vì họ gặp may. Mà vì họ không chọn dễ dàng như bạn.”

Câu ấy khiến tôi im lặng rất lâu. Tôi nghĩ đến những buổi sáng tôi nhấn nút hoãn báo thức. Những lần trì hoãn việc học chỉ vì... “mình xứng đáng được nghỉ”. Hóa ra, tôi đã tự trao cho mình một lý do an ủi — và giấu sự lười biếng sau cái gọi là “yêu bản thân”.

Cuốn sách không vỗ về – nó đẩy bạn tiến lên

Tôi yêu cuốn sách này không vì nó truyền cảm hứng sáo rỗng, mà vì nó đau – đúng – và đáng nhớ. Mỗi trang sách như một lần tôi phải nhìn lại mình. Có lần tôi bật khóc khi đọc đến đoạn: “Đừng sợ thất bại, chỉ sợ bạn không còn muốn cố gắng nữa.”

Tôi bắt đầu thay đổi những điều nhỏ: dậy sớm 10 phút, ghi lại những điều mình biết ơn mỗi ngày, tập trung học một kỹ năng mới thay vì lướt mạng xã hội. Những điều nhỏ bé, nhưng khiến tôi cảm thấy mình “sống thật” hơn – như tuổi trẻ nên thế.

Một cuốn sách, một cú đẩy – và một hành trình mới

Tôi không dám nói cuốn sách này sẽ “thay đổi cuộc đời bạn”. Nhưng nếu bạn đang mệt mỏi, đang trì hoãn, hoặc cảm thấy lạc lõng – hãy thử dừng lại, mở sách ra, và trò chuyện với chính mình qua từng con chữ.

Vì có thể, bạn không cần ai khác giúp bạn. Bạn chỉ cần một lý do đủ mạnh để đứng dậy. Và cuốn sách này… có thể là lý do ấy.

Nguồn: ireviewsach.com

10 điểm
Reply from hiha

hay quá ạ tớ cũng có cuốn này

Đầu tiên, tôi nghĩ rằng đây là một cuốn sách dành cho những người trẻ. Tôi đã đọc khá nhiều sách tự lực và cuốn sách này ấn tượng với tôi. Khi chúng ta còn trẻ, chúng ta phải cố gắng càng nhiều càng tốt. Đây là lý do tại sao tôi rất thích loại sách này, nó có thể thúc đẩy bạn và mang lại động lực để cố gắng hơn. Cuốn sách này phù hợp với đa số mọi người, nó mang đến cho bạn một cái nhìn khác về cuộc sống để thay đổi thói quen xấu của bạn, thay đổi suy nghĩ của bạn. Hãy mơ lớn, vượt qua những suy nghĩ tiêu cực, chuẩn bị cho tương lai gần hoặc điều gì khác,...

Thứ hai, tôi đã đọc xong cuốn sách này chỉ trong vài ngày vì phong cách của tác giả khiến tôi cảm thấy nhẹ nhàng và thoải mái. Nếu bạn có nhiều thói quen xấu giống như tôi, những điều mà tác giả đề cập sẽ làm bạn cố gắng hết sức, đẩy bạn cố gắng làm những điều mới. Và tôi đã thấy một bức tranh đẹp trong cuốn sách này (các cuộc sống khác nhau, các tình huống khác nhau, ...). Tất cả những điều này giúp tôi trân trọng cuộc sống hiện tại.

Tóm lại, cuốn sách này mang đến cho tôi nhiều bài học trong cuộc sống, ngay cả những ghi chú nhỏ ở cuối mỗi phần. Tôi khuyên bạn nếu bạn muốn thay đổi bản thân, bạn có thể đọc cuốn sách này. Cảm ơn tác giả.

Cuộc sống con người đa phần sẽ bao quanh một quá trình là sinh ra, đi học cấp 1, cấp 2, cấp 3, rồi đại học, ra kiếm việc làm, thăng chức, lập gia đình, và già đi. Người ta thường mơ tưởng đến một hành trình như thế, nên cứ sống một cách bình yên để mọi thứ diễn ra. Nhưng cuộc đời đâu dễ dàng với chúng ta như thế, nên khi cuộc sống an nhàn mà bạn chọn bỗng trở nên sóng gió, bạn không biết phải đối mặt làm sao cả. Hoặc khi bạn sai lầm, khi nhìn nhận vị trí hiện tại của bạn là an toàn, mà không hề nhận ra rằng, vùng an toàn này khi gặp bất trắc bạn sẽ không thể nào chống đỡ lên nổi. Huống hồ chi khi chúng ta còn trẻ, cái tuổi đầy sức sống đầy năng lượng để kiếm tìm cơ hội này, nhưng lại chẳng có lấy cho mình một kinh nghiệm sống, thì mọi khó khăn càng khiến người ta nản lòng hơn. Bởi vậy đối với bạn, ngày hôm nay hiện tại là một ngày dù là bình yên, hay đã xảy ra thử thách, cũng cần chuyên tâm tu luyện chính mình nhiều hơn. Tác giả Cảnh Thiên đã đưa ra rất nhiều ví dụ thực tế, nhưng có một câu chuyện khiến tôi ấn tượng về tấm gương cố gắng nhìn nhận, phát triển bản thân. Đó là có một người đàn ông theo nghề nhảy múa, nhưng không may bị chấn thương, không thể tiếp tục sự nghiệp múa được nữa. Nếu là bạn, bạn có suy sụp không? Có chứ, vì chính khi đó ta đã mất một sự nghiệp mà ta theo đuổi cả đời. Nhưng anh không từ bỏ, anh đến đoàn làm phim và xin đạo diễn thử vai sau đó cho một vai diễn. Đối với một người chấn thương như thế, đạo diễn chỉ đành thoái thác rằng vai tôi cần là một người mập, mà cậu thì không phù hợp. Nhưng anh hẹn vài ngày sau anh sẽ đạt yêu cầu, và rồi trở về nhà vỗ béo mình bằng mọi cách. Sau đó, đạo diễn vô cùng bất ngờ, quả thực anh đã mập lên rất nhiều, ông nói rằng vốn dĩ ông chỉ thoái thác cho qua vậy thôi chứ không hề có vai diễn cho anh, bây giờ vì sự cố gắng của anh đã giúp anh có một vai diễn. Đạo diễn cho rằng sau này anh sẽ làm nên chuyện lớn, và anh đã làm được thật. Nhiều năm sau, anh trở thành đạo diễn mà người người đều biết tới, với diễn xuất có chiều sâu nội tâm rất tuyệt vời, đó là Patrick Swayze. Bạn thấy đấy, bây giờ chúng ta còn trẻ, cũng chưa đến nổi phải hủy bỏ sự nghiệp lớn lao trong đời như Patrick Swayze, thì sao ta không cố gắng từ bây giờ, bước ra khỏi vùng an toàn bình yên vốn có, đừng theo một quy trình đại trà mà học hỏi, hoàn thiện ưu, khuyết điểm của bản thân. Quyển sách “Đừng lựa chọn an nhàn khi còn trẻ” đưa ra rất nhiều câu chuyện, cũng là mong muốn của tác giả muốn đem đến động lực, bài học, lời khuyên cho thế hệ trẻ. Mong bạn đến và khám phá điều đó.

 

Khi tôi đọc đến tựa đề “Đừng an nhàn khi còn trẻ”, tôi đã đồng tình với tác giả Cảnh Thiên về vấn đề này. Nhưng để hiểu vì sao lại nên như này và không nên như kia thì đằng sau đó là cả một quá trình với nhiều yếu tố. Trong đó tôi chú ý đến một việc mà ở tuổi trẻ rất nhiều người, à không, phải là đa số mọi người đều trải qua, đó là tình yêu đôi lứa. Khi đến độ tuổi đẹp nhất của thanh xuân, người ta tràn đầy nhiệt huyết và khao khát muốn được trải nghiệm, muốn được lao vào những cảm giác mới mẻ. Tất nhiên, điều đó là không sai. Nhưng cảm giác tận hưởng đó cũng là sự an nhàn. Tôi biết và đương nhiên tôi cũng cho rằng tình yêu là điều quan trọng, nó tạo nên nhiều cảm giác hạnh phúc và thú vị. Tuy vậy, nhưng sự đề cao thái quá về tình yêu sẽ làm mất đi cuộc sống của chính mình., hay nói đúng hơn là chính bạn vì lựa chọn đi theo cảm giác bạn cho là vui sướng mà tự tay đánh mất chính mình, đặc biệt là những người phụ nữ như chúng ta. Vì vậy, nên tác giả đã dành ra một chương “Trước khi gặp đúng người, hãy trở thành phiên bản tốt đẹp hơn của chính mình” để bàn luận về điều đó. Theo tác giả, hầu hết phụ nữ đều coi tình yêu là chuyện sống còn, một số người thậm chí coi việc tìm kiếm một nửa của mình là hành trình nên theo đuổi suốt cuộc đời. Mộng tưởng rằng tình yêu là cả thế giới. Hãy khoan vội kết luận mà hãy đi đến một câu chuyện trước nhé! Câu chuyện kể là: “Có một người phụ nữ vì người mình yêu mà suốt ngày săn sóc, yêu thương, ủng hộ cho sự nghiệp của bạn trai hết mình. Cô chấp nhận từ bỏ sở thích của mình, thậm chí phó mặc cho tài năng của mình bị chôn vùi theo thời gian, chấp nhận trở thành một người phụ nữ tầm thường lặng lẽ đứng sau một người đàn ông. Đáng tiếc thay, sự hy sinh và thỏa hiệp của cô đổi lại là một lời chia tay sau 8 năm bên nhau”. Khi mà cô dần vứt bỏ bản thân mình, lựa chọn cái gọi là cảm giác an nhàn trong tình yêu, thì người kia cũng dần vứt bỏ cô mà đi. “Sau cái ngày chia tay đó, cô suy sụp hoàn toàn trong một thời gian dài, cô nghĩ rằng mình đã thất bại trong tình yêu. Cho tới khi gặp người yêu hiện tại, anh đã cho cô biết rằng cô không hề thất bại, mà là thành công trong việc rời khỏi một mối quan hệ không hạnh phúc”. Thật ra, phụ nữ chỉ coi tình yêu là trọng tâm khi cô ấy yêu sai cách, gặp sai người. Nếu nói như tác giả cũng không phải là sai, chỉ là chưa hoàn toàn đúng.  Nhưng có một điều mà tôi tin chắc Cảnh Thiên đã kết luận đúng, rằng: “Mất đi tình yêu không phải là điều khủng khiếp nhất, điều khủng khiếp nhất là đánh mất chính mình”. Đừng vì sự an nhàn trong cảm xúc nhất thời, mà thay đổi bản thân vì người khác, Hãy thay đổi tốt hơn, vì chính mình mà thôi.

Cuốn sách được viết nên để tạo động lực cho mỗi bạn trẻ, hy vọng sẽ tiếp thêm lửa cho trái tim đang khao khát được thành công, cho những tâm hồn đang sợ thất bại, cho những ai đến hai chữ “dám làm” cũng chưa nghĩ đến. Thanh xuân ai cũng mơ mộng, cũng mong muốn có cuộc sống an nhàn, nhưng “Đừng lựa chọn an nhàn khi còn trẻ” như một cú tát vào giấc mơ hoang đường, cuộc đời không giống như trong phim, bạn không thể thành công sau một đêm mà nhờ nỗ lực từng ngày. 

Trên đời này, không có một trở ngại nào mà ta không thể vượt qua. Trong cuộc sống, có rất nhiều sự việc tựa như gió thoảng mây bay, chỉ khi nào ta trân trọng những gì ta đang có thì ta mới không phải tiếc nuối. Rất nhiều sự việc rồi sẽ qua đi, chúng ta cần phải có một thái độ sống đúng đắn. Nếu vẫn một mực coi giả là thật, u mê lạc lối, cuối cùng chúng ta không thể có được gì, thậm chí đánh mất mình.

Quá khứ tất nhiên có rất nhiều điều khiến chúng ta tiếc nuối, nếu đã không có được thì chúng ta phải học cách buông bỏ, không nên cố chấp níu giữ. Cuộc đời ngoài việc sống chết ra thì mọi chuyện đều là chuyện nhỏ. Nếu đã là chuyện nhỏ thì nhất định không được dùng những chuyện nhỏ để dằn vặt bản thân.

Thói quen lướt mạng xã hội đã quá quen thuộc với các bạn trẻ ngày nay, nhưng không phải lúc nào lướt mạng xã hội cũng tốt, chúng ta phải sử dụng nó đúng mục đích. Bạn phải nên nhớ rằng khi bạn đang an nhàn lướt mạng xã hội hay đi chơi, hẹn hò thì ở ngoài kia rất nhiều người đang cố gắng, họ vật lộn với cuộc sống khắc nghiệt này để kiếm sống. Sai lầm nhất chính là bạn luôn nghĩ rằng chúng ta có rất nhiều thời gian, nhưng quan trọng là bạn sử dụng quỹ thời gian đó để làm những việc gì? Thời gian trôi đi chúng ta không thể níu kéo nó trở lại, cho nên hãy sử dụng nó thật hợp lý, làm những việc có ích tô thêm màu cho cuộc sống của chính bạn.

Bạn luôn ngưỡng mộ những người thành công trong cuộc sống và thậm chí bạn còn mơ ước có được thành công như họ. Nhưng bạn không biết rằng đằng sau sự thành công vạn người ngưỡng mộ đó chính là những đau đớn, thất bại mà họ đã từng phải chịu như thế nào? Cho nên nếu chỉ biết ngưỡng mộ người khác mà không cố gắng bạn chỉ có thể dậm chân tại chỗ mãi không thể biết thành công là gì.

Để có thể thành công bạn cần phải kiên định với mục tiêu của chính mình. Trên con đường thành công có rất nhiều thử thách đang đợi bạn, chỉ cần bạn bỏ cuộc giữa chừng mọi công sức sẽ đều tan biến. Tâm lý mong muốn mau chóng thành công sẽ khiến bạn dễ rơi vào trạng thái lạc lối không thể giải quyết. Cho nên bạn cần bình tĩnh với mục tiêu, kế hoạch của mình cho dù cuộc hành trình đó có dài hay ngắn đều phụ thuộc vào chính bạn làm chủ. Dù thế nào đi nữa đừng ngại khó khăn, gian khổ, chúng ta cần từng bước một, chậm rãi nhưng chắc chắn, thành công cách bạn không xa nữa đâu quan trọng là bạn có đủ dũng cảm tiến bước về nó hay không?

Nếu sử dụng quỹ thời gian quý hiếm của tuổi trẻ để an nhàn thảnh thơi thì sau này về già bạn nhất định sẽ phải trả giá rất đắt. Dòng thời gian không thể chảy ngược, ngay từ hôm nay thay vì lướt facebook bạn nên dành thời gian phát triển bản thân, hãy hành động ngay trước khi mọi thứ quá muộn nhé!

Mở đầu cuốn sách là những dòng cảnh tỉnh một bộ phận nhỏ giới trẻ hiện đại “Trên hành trình đi đến trưởng thành đều phải trải qua những ngày tháng trầm luân, vất vả”. Với lời văn hơi hướng triết lý cuộc sống, dường như tác giả muốn gửi gắm những kinh nghiệm sống mà tác giả đã tích góp được đến các bạn đọc. Vốn dĩ cuộc sống luôn biến hóa khôn lường, vì thế ở mỗi bản thân chúng ta luôn phải biết cách tự thích nghi, tận dùng từng giây từng phút để quyết định và thay đổi cuộc đời mình phong phú hơn và thêm phần ý nghĩa. Đối diện với gian nan khốn khổ không thể tranh khỏi, nghĩ thấy chính là thiên đường, nghĩ quẩn chính là địa ngục, nó liên quan đến tâm thế của mỗi người.

Tác giả nhấn mạnh vào sự nỗ lực trong mỗi người, mọi nỗ lực đều có ý nghĩa, và sống cuộc sống không có hối hận, không có giá như. Trong cuộc sống, còn rất nhiều điều mà ta cần phải học hỏi, chúng ta cần làm nhiều việc để rút ra nhiều kinh nghiệm và tiếp thu được nhiều kiến thức trong cuộc sống. Nếu như bạn cảm thấy bản thân không biết nên làm gì thì nên đến với “Đừng lựa chọn an nhàn khi còn trẻ” để biết rõ hơn việc gì nên làm và việc gì không nên làm. Hơn thế nữa là bạn có thể biết được ước mơ của mình là gì và sẽ phấn đấu để thực hiện ước mơ đó bằng mọi cố gắng, nỗ lực.

Thế gian này không có bán thuốc hối hận, quá khứ một khi đã đi qua thì không quay trở lại. Con người chúng ta không thể thay đổi được gì cả, chúng ta chỉ có năng lực thay đổi một thứ duy nhất, đó chính là kết quả của vấn đề. Dù sinh ra trong nghèo khó, ta vẫn có thể thay đổi được kết quả ấy để trở thành một người thành đạt trong tương lai. Một chiếc chìa khóa nếu được sử dụng thường xuyên thì sẽ sáng bóng, còn nếu ta vứt nó trong một góc không dùng đến, chìa khóa sẽ bị rỉ sét và không sử dụng được. Cũng giống như con người, làm việc, nỗi lực cho tương lai sẽ khiến ta ngày càng tốt hơn, còn lười biếng, thích hưởng thụ sự an nhàn sẽ làm bản thân trì trệ, tụt hậu đi rất nhiều.

Tuổi trẻ, thời gian và năng lượng là những gì chúng ta cần và trân quý để làm hành trang chinh phục thành công. Và điều hiển nhiên nếu ta phí phạm chúng thì chắc chắn chúng ta sẽ hối tiếc mãi về sau. Vậy nên đừng bao giờ lãng phí khoảng thời gian tuyệt vời ấy. Quyển sách như một thời thanh xuân thu nhỏ, là những kinh nghiệm, bài học được đúc kết của tác giả về những gì đã trải qua, những vấp ngã đầu đời và những bước chân khập khễnh đến thành công sau những lần vấp ngã.

“Đừng lựa chọn an nhàn khi còn trẻ” muốn nói chúng ta phải biết nhìn xa trông rộng. Muốn được thành công trong tương lai thì phải nỗ lực, chịu khó. Không phải ai cũng thành công dễ dàng cả. Ngoài ra sách còn thuyết phục người đọc bằng cách đưa ra các dẫn chứng về sự gian lao của những người thành công đi trước. Xin đừng suy nghĩ rằng cuộc đời vẫn còn dài lâu, vẫn còn đủ thời gian để thực hiện nhiều việc. Hãy trở thành phiên bản hoàn hảo nhát của bản thân.

Đừng Lựa Chọn An Nhàn Khi Còn Trẻ là quyển sách đầu tiên tôi đọc khi đến với thể loại self - help. Quyển sách đã để lại cho tôi nhiều ấn tượng và bài học sâu sắc. Lời văn nhẹ nhàng nhưng cuốn hút và thấm thía biết nhường nào. Mỗi chương sách như là một trải nghiệm của người nghệ sĩ. Buồn có, vui có, thất vọng có, ... bao nhiêu cảm xúc xen lẫn nhau trong quá trình trưởng thành của mỗi con người. Tuổi trẻ là món quà mà ông trời ban tặng cho mỗi con người. Đó là thanh xuân, là giai đoạn mà còn người đẹp đẽ nhất, tỏa sáng nhất. Vì vậy, chúng ta không nên lãng phí tuổi xuân của mình một cách vô bổ. Người trẻ phải tích cực rèn luyện, trau dồi bản thân; không bỏ cuộc sau mỗi lần vấp ngã; biết lắng nghe cuộc sống xung quanh; biết yêu thương, trân trọng mọi người xung quanh, đặc biệt là chính bản thân mình. Hài lòng, vui vẻ với hiện tại để lấy động lực thêu dệt tương lai. Đừng Lựa Chọn An Nhàn Khi Còn Trẻ có lẽ sẽ giúp được các bạn trẻ đang lạc hướng hay chưa tìm thấy bản thân mình. Quyển sách cung cấp cho chúng ta những gì nên làm hay không nên làm, mang đến những lời khuyên chân thành được đúc kết từ quá trình quan sát, nhìn nhận và trưởng thành của chính tác giả cũng như nhiều người khác.  "Xét cho cùng, muốn sống một đời không khổ nhọc thì chúng ta phải sống khổ nhọc một thời".