2 năm trước Đừng hoài phí tuổi trẻ Lư Tư Hạo là một trong những tác giả mà mình rất thích, truyện của chàng trai này nhẹ nhàng, viết về cuộc sống và con người xung quanh tác giả, những cảm nhận và đánh giá của tác giả về họ, không cao trào, không kịch tính nhưng lại để cho mình những câu nói khá sâu sắc. “Có thể chúng ta không thể định sẵn trở thành 1 ngôi sao nhưng chúng ta vẫn có thể trở thành đom đóm”. Một ngày của bạn sẽ thật bình yên nếu đọc được những dòng tâm sự mộc mạc, giản dị của tác giả trong cuốn sách này. Chúng ta còn tuổi trẻ, còn sức khỏe, còn nhiệt huyết, vì vậy đừng dễ dàng bỏ cuộc, hoài phí tuổi trẻ, hãy luôn ngẩng cao đầu kiêu hãnh bước về phía trước! Like Share Trả lời
2 năm trước Tin tưởng vào chính mình Cuốn sách “Đừng cúi đầu mà khóc, hãy ngẩng đầu mà đi” có thể nói là cuốn sách lần đầu đánh dấu tên tuổi của Lư Tư Hạo trên con đường văn chương. Cuốn sách cơ bản được chia thành 4 phần.Phần thứ nhất tác giả viết về những điều tốt đẹp và nhiệt huyết của tuổi trẻ nên chúng ta đừng để lãng phí. Phần hai Lư Tư Hạo nhắc nhở, đừng bỏ lỡ khoảnh khắc nào đó trên cuộc đời, vì giây phút nào cũng tạo ra hạnh phúc và niềm vui. Ở phần ba anh kể về những chia ly và mất mát, để rồi bình thản đối diện. Cuối cùng Lư Tư Hạo nhắn nhủ đừng trở thành kiểu người mà người khác thích, hãy trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình.Cuốn sách là lời tâm sự mộc mạc đầy chân thật, các câu chuyện được tác giả kể lại xoay quanh cuộc sống của anh và những người xung quanh. Anh kể chuyện ấu thơ, chuyện thời sinh viên, chuyện trưởng thành bị mẹ ép đi xem mắt. Có chuyện vui, chuyện buồn, chuyện ưu tư, chuyện khổ đau… Tất cả là những mảnh ghép cuộc sống được đan xen lời văn “chữa lành”.Với giọng văn nhẹ nhàng, sâu lắng, Lư Tư hạo đã dẫn đường chỉ lối cho độc giả - những đứa trẻ đang lênh đênh lạc lối đi trên con đường bớt gập ghềnh hơn. “Đừng cúi đầu mà khóc, hãy ngẩng đầu mà đi” đã nhắn nhủ với độc giả cách kiên định, tự lập, vững bước trên hành trình tương lai. Dẫu gặp phải bất trắc, khó khăn gì, rồi mọi chuyện bằng một cách tự nhiên sẽ chóng qua. Việc của chúng ta là tin tưởng vào chính mình! Like Share Trả lời
2 năm trước Tuổi trẻ của ai cũng khó Nếu bạn đang đứng giữa những mông lung của tuổi trẻ, bạn luôn cảm thấy cuộc sống đối xử tệ bạc với mình vậy thì hãy để “Đừng cúi đầu mà khóc hãy ngẩng đầu mà đi” an ủi, chữa lành tâm hồn của bạn trong tháng năm tuổi trẻ này nhé!Cuốn sách được chắp bút bởi Lư Tư Hạo – một trong những tác giả trẻ nổi tiếng và có tầm ảnh hưởng lớn ở đất nước tỷ dân Trung Quốc. “Đừng cúi đầu mà khóc hãy ngẩng đầu mà đi” tập trung viết về những nỗi buồn, đau khổ của tuổi trẻ giúp bạn đọc có cái nhìn tích cực hơn về cuộc sống. Đây là cuốn sách gối đầu giường cho nhiều bạn trẻ bởi độ chân thực trong từng câu chữ. Không nói triết lý nặng nề, không đao to búa lớn chỉ đơn giản là đem cuộc sống thực tế kể lại bằng những câu chuyện trên trang sách “Đừng cúi đầu mà khóc hãy ngẩng đầu mà đi” mang đến cho bạn đọc cảm xúc nhẹ nhàng nhưng lại thấm thía rất nhiều chân lý sống.Một mình bước chân ra khỏi thế giới của bố mẹ, bạn cảm thấy thật cô đơn, lạc lõng giữa dòng người đông đúc ngoài kia. Bạn sợ hãi và bắt đầu muốn quay lại tháng ngày được nằm trong vòng tay của bố mẹ. Thế giới ngoài kia rộng lớn lại khắc nghiệt quá nó khiến cho bao nhiêu mơ mộng tuổi trẻ của bạn tan vỡ thay vào đó là những cú tát lật mặt. Bạn bất ngờ trước những khó khăn đến mà không thông báo, bạn hoài nghi về chính năng lực của bản thân. Bạn chợt nhận ra mình trưởng thành thật rồi, bạn bè không phải ngày nào cũng có thể gặp nhau tụ tập. Tan ca về nhà không có nghĩa là được nghỉ ngơi, đôi khi deadline vẫn tràn ngập bạn về nhà chỉ là đổi chỗ chạy deadline.Tuổi trẻ của chúng ta bồng bột, thiếu chín chắn chính vì thế có nhiều khi bạn cảm thấy thế giới này thật đáng ghét, luôn đối xử với một mình bạn. Thực tế thì đâu đâu trong thế giới này cũng có người bị đối xử không công bằng, bị cuộc sống vùi dập cho tơi tả. Nhưng họ vẫn mạnh mẽ đứng dậy, không chút than vãn. Bạn thấy không? Khó khăn là một phần không thể thiếu trong cuộc sống, bạn không thể đòi hỏi cuộc sống của mình luôn thuận buồm xuôi gió được. Nếu không dũng cảm đối diện với mọi thứ chúng ta sẽ chỉ biết khóc mà không thể mạnh mẽ vượt qua khó khăn. Rồi bạn sẽ nhận ra cuộc sống này luôn có nhiều màu sắc từ sáng đến tối. Nếu bạn chọn tiêu cực, luôn chìm đắm vào màu xám thì cuộc sống của bạn sẽ chẳng thể tốt lên nổi. Nhưng nếu trong lòng luôn tràn ngập hy vọng về cuộc sống tươi đẹp phía trước cuộc sống sẽ yêu thương bạn.Nếu luôn sợ hãi, không dám bước ra khỏi vùng an toàn thì cuộc sống của bạn thật nhàm chán, không có gì gọi là kịch tính. Cuộc sống luôn có những thú vị và bất ngờ nếu bạn dám bước chân ra thế giới rộng lớn ngoài kia. Thế nên đừng chỉ mãi tự ti về bản thân, hãy đi, hãy khám phá và trải nghiệm, lúc ấy bạn mới có thể biết được mình đi được đến đâu và làm được những việc gì.Bạn là một người nỗ lực, luôn muốn cuộc sống tốt hơn mỗi ngày chính vì thế không thể chỉ vì một vài khó khăn mà chúng ta đã khuất phục? Đừng quan tâm đến lời người khác nói, việc của bạn chính là nỗ lực và tỏa sáng theo cách mà bạn mong muốn. Nếu người khác có ghét bạn cũng vì họ quá rảnh rỗi mới đi săm soi cuộc sống của người khác. Bạn đã trưởng thành, đã hiểu rõ việc chúng ta không thể vì một vài thử thách của cuộc sống mà khóc lóc, than vãn bởi vì bạn càng than vãn cuộc sống càng dồn bạn vào đường cùng.“Tôi không tài nào để cho bản thân chịu ấm ức vì người khác được, vậy nên độc thân cũng tốt lắm. Nếu không thể lãng phí thời gian cho người mình thích thì tôi đem thời gian lãng phí cho việc mình thích vậy.”“Đừng cúi đầu mà khóc hãy ngẩng đầu mà đi” nói với chúng ta rằng tuổi trẻ không hề đáng sợ đến vậy, người khác thành công không liên quan đến bạn, bạn chỉ cần là chính mình, nỗ lực mỗi ngày là được rồi. Những giọt mồ hôi của ngày hôm nay rồi sẽ biến thành những thành tích ở phía trước chỉ cần chúng ta không bỏ cuộc.Cuốn sách mà bất kỳ bạn trẻ nào cũng nên đọc một lần trong đời với giọng văn nhẹ nhàng cùng những câu chuyện chân thật sẽ giúp cho bạn trẻ có nhiều góc nhìn mới mẻ về thanh xuân.Rồi những tháng năm tuổi trẻ sẽ được cất giữ vào kho lưu trữ ký ức vậy nên chúng ta phải sống một tuổi trẻ rực rỡ. Khó khăn cũng sẽ là một phần không thể thiếu trong quãng thời gian tươi đẹp ấy, khi ngoảnh mặt nhìn lại chúng ta sẽ mỉm cười vì bản thân đã kiên cường nhiều đến thế. Bạn xứng đáng để tận hưởng những thanh âm trong trẻo nhất của thanh xuân, những bài học cuộc đời giúp chúng ta trưởng thành hơn và tất cả được gói gọn trong cuốn sách “Đừng cúi đầu mà khóc hãy ngẩng đầu mà đi”.Cuốn sách này xứng đáng được xuất hiện trên kệ sách nhà bạn, hãy đọc và chiêm nghiệm về tuổi trẻ của mình nhé! Like Share Trả lời
2 năm trước Quá trình trưởng thành Bản thân mình cũng đang ở trong độ tuổi đôi mươi, trong tay không có gì, cô đơn, lạc lõng, đi làm thêm thì quản lý bất công, khó chịu thiên vị; bố mẹ thì cũng không hiểu cho mình mấy, các mối quan hệ tình cảm thì cũng rắc rối đến khó tả. Khi đọc cuốn sách này, các câu chuyện như chạm nhẹ vào trái tim mình vậy, thấy đâu đó hình ảnh của bản thân. "Tiến về phía trước! Thế giới này không quan tâm đến sự yếu đuối của bạn đâu." Câu nói khiến mình tâm đắc và nhớ mãi đến giờ. Bạn đã bao giờ ở một thời điểm mà ngột ngạt cảm thấy sắp gục ngã, không thể chịu đựng được nữa. Không biết ở đâu ra mà nhiều áp lực vậy, các sự kiện xảy ra khiến bạn không tài nào chấp nhận nổi, dần dần sự mất mát, tuyệt vọng khiến bạn thay đổi quá nhiều. Và lúc đó, chúng ta chỉ có thể bật khóc, bật khóc nức nở một mình, rồi lại lặng lẽ lau nước mắt tự mình đứng dậy. Bởi vì ngoài trừ kiên trì, mạnh mẽ sống tiếp thì chúng ta không còn cách nào khác cả. Cũng sẽ không có một chàng hoàng tử hay một thiên sứ xuất hiện khi chúng ta khóc, bất lực mà dang tay giúp đỡ cả.Chúng ta có lẽ đều hiểu được là thế giới này vốn dĩ rất khắc nghiệt. Nó luôn vận hành theo cách vốn có của nó. Chẳng vì nỗi buồn của ai mà dừng lại cũng không vì giọt nước mắt của ai mà nhẹ nhàng đi. Cuộc sống thật sự quá khó khăn chẳng qua khi ta còn nhỏ được sống dưới vòng tay ấm áp của cha mẹ, họ thay ta chịu gió sương, bão táp của cuộc đời. Nhưng cái ở đây là chúng ta càng lớn lên thì họ lại già đi, đến lúc họ mệt nhoài không thể che chở cho ta được nữa thì cũng là lúc ta dang đôi cánh cứng cáp của mình che tự đi tiếp trên con đường bản thân chọn này. Cuộc đời là điều kì diệu, đâu ai tránh khỏi được nhiều điều vậy hãy đừng cúi đầu nhìn đôi chân của mình nữa mà hãy ngẩng đầu tiến về phía trước thôi.Trong quá trình chúng ta trưởng thành, tự bước trên đôi chân này, có lẽ tình yêu là thứ có tác động và ảnh hưởng và thúc đẩy nhiều nhất. Sẽ có người may mắn, sẽ có người không may, nhưng dù sao đi nữa ta vẫn phải tiến về phía trước, kiên cường mà đi, còn thở là còn hy vọng và đừng quên giá trị bản thân.Hình ảnh cô gái trong cuốn sách cũng giống với bao hình ảnh các cô gái hiện đại ngày nay mà tôi biết. Rất nhiều cô gái tự ti vào ngoại hình, nhan sắc, vóc dáng cân nặng của họ. Khi bị chê về ngoại hình, họ ủ rũ, lại càng tự ti, lúc đó chỉ biết bật khóc, trách bản thân mình thậm chí là ghét bản thân mình, họ không thoát ra khỏi ánh nhìn, lời nói của người khác về mình. Các cô gái thường cho rằng các chàng trai yêu một cô gái bởi tâm hồn của cô gái là không tồn tại. Nhưng thực ra hãy tự tin lên bạn, sự tự tin không đến từ xinh đẹp hay không. Nó đến từ tình yêu chúng ta dành cho chính mình.Một cô gái xinh đẹp là một cô gái luôn biết quý trọng bản thân mình. Lúc đó, từ chính họ sẽ tỏa ra năng lượng, sự thu hút độc đáo. Không có gì là tồi tệ nhất, cũng không có ai là xấu quá cả. Tất cả chúng ta đều rất xinh đẹp, hãy tự tin lên nào. Đừng cúi đầu vì mình không được xinh cho lắm hãy ngẩng cao đầu vì mỗi cô gái là độc nhất vô nhị trên thế gian này.Kể cả tôi hay bạn, chúng ta đều không biết được điều gì đang đợi mình ở phía trước. Cho dù phía trước có mây mù giăng lối, thì thời gian cũng sẽ kéo chúng ta đi thôi. Vì vậy, đừng bị động mà để bị kéo đi hãy chủ động tiến về phía trước. Đừng quan tâm phía trước có gì, điều chúng ta cần làm là quan tâm người cùng ta bước đi là ai, ta đã tiến được bao bước so với trước kia. Không bi quan, không lạc quan. Nếu phía trước là đường hoa rộng lớn vậy hãy vui vẻ, vững chắc mà đi. Nếu phía trước là tường cao chắn lối, vậy hãy đạp tường mở lối bước đi."Có thể chúng ta đã được định sẵn không thể trở thành một ngôi sao, nhưng chúng ta cũng có thể trở thành đom đóm"Xin hãy nhớ rằng: Đời chỉ sống có một lần. Xin hãy sống một lần thật xứng đáng.Chúc tôi, bạn, chúng ta đều có thể luôn tự tin, vững bước trên con đường tương lai phía trước. Like Share Trả lời
2 năm trước Thành công không do may mắn Đây là cuốn sách rất có ý nghĩa và nên đọc. Mình cũng đang ở độ tuổi thanh xuân – độ tuổi mà ai cũng nói là đẹp nhất. Chúng ta ai rồi cũng sẽ lớn, sẽ cần trưởng thành, chỉ là bạn có muốn hay không thôi. Nếu bạn biết cố gắng, bạn sẽ thành công. Số phận của mình do mình quyết định chứ không ai khác, việc cần làm chính là kiên trì. Đừng cho rằng người khác thành công là do họ may mắn hơn, học cũng có những lúc mệt mỏi, gục ngã nhưng sau cùng, họ vẫn đứng dậy, vẫn tiếp tục đi đến thành công. Mình thực sự muốn thông qua những trang sách “Đừng cúi đầu mà khóc, hãy ngẩng đầu mà đi” để biết được nhiều điều hơn và cũng muốn cảm nhận những tâm tư, tình cảm tác giả Lư Tư Hạo gửi gắm vào đó. Trân trọng cảm ơn! Like Share Trả lời
2 năm trước Đừng cam chịu “Có thể chúng ta không được định sẵn để trở thành một ngôi sao, nhưng chúng ta vẫn có thể trở thành đom đóm…” Sách của Lư Tư Hạo lúc nào cũng rất hay và ý nghĩa ngày từ những dòng chữ đầu tiên. Với mình, sách của Hạo ca luôn là thứ nhất định phải có trong góc nhỏ. Nếu bạn hài lòng với một cuộc sống bình thường, vậy bạn chỉ có thể đối mặt với những điều bình thường, chẳng có gì gọi là “trải nghiệm”, lại càng chẳng có cái gọi là “trưởng thành”. Còn bạn muốn đứng nơi người khác không bao giờ đứng được thì phải chịu những thứ mà người thường không ai chịu được. Vậy nên đừng cam chịu cúi đầu mà khóc nữa, hãy ngẩng đầu dũng cảm mà bước đi! Like Share Trả lời
2 năm trước Hành trang cho chặng đường phía trước “Đừng cúi đầu mà khóc, hãy ngẩng đầu mà đi” là một tác phẩm tuyệt vời viết về tuổi trẻ. Tuổi trẻ là quãng thời gian ta sung sức nhất, tràn đầy năng lượng và nhiệt huyết nhưng cũng chính là quãng thời gian khó khăn nhất, đối mặt với nhiều áp lực cuộc sống nhất. Nhiều khi nhìn lại những năm tháng đó, ta không khỏi tự cảm thán chính mình. Những cô đơn, mệt mỏi, những bất lực, những chen chúc chốn nhân gian,… Thế nhưng, tựu lại sau tất cả chính là thành công, là những đỉnh cao mới khiến bản thân phải tự hào. Mọi sự nỗ lực đều được đền đáp xứng đáng. Vậy nên đừng bỏ, đừng buông xuôi và mặc cho sự bi quan xâm lấn. Giọng văn của anh vẫn rất nhẹ nhàng sâu lắng, đầy chia sẻ và quan tâm. Cuốn sách sẽ là người bạn tốt đồng hành cùng ta trong chặng đường khó khăn phía trước. Like Share Trả lời
2 năm trước Nghe có vẻ đơn giản nhưng bạn đã làm được chưa? Khi trở thành người lớn bạn sẽ phải chịu trách nhiệm với cuộc sống của mình, sống không phụ thuộc vào người khác và tự giải quyết hết rắc rối của bản thân. Nghe có vẻ rất đơn giản nhưng bạn đã làm được để trưởng thành chưa? Bạn có hiểu được hết ý nghĩa của những điều kiện không “người lớn?, điều kiện giúp bạn nhận ra tổng giá trị của cuộc sống. Đêm dù có dài đến thế nào thì theo quy luật, sáng sớm ngày mai cũng sẽ đến theo lịch hẹn. Cũng giống như điều kiện, khi trải qua nó bạn mới có khả năng tiến bước về những điều tốt đẹp đang ở tương lai. Khi bạn đem đến bầu trời nhiệt huyết để thực hiện những việc bạn muốn làm thì chắc chắn thời gian sẽ cho bạn câu trả lời tuyệt vời nhất. Đừng sợ điều kiện, điều kiện sẽ giúp bạn trở thành người trưởng thành. Nếu bạn không chịu bước ra khỏi vỏ bọc an toàn của bản thân, bạn chỉ có thể đứng nhìn người khác thành công, hạnh phúc. Còn bạn mãi mãi không thể trưởng thành, mãi sống trong cuộc đời nhàm chán, vô vị Like Share Trả lời
2 năm trước Con người chẳng phải đều là nhờ vào tư tưởng cùng với cơ thể thay đổi từng ngày mà dần dần trưởng thành hay sao? Con người chẳng phải đều là nhờ vào tư tưởng cùng với cơ thể thay đổi từng ngày mà dần dần trưởng thành hay sao? Thanh xuân vốn là nên có dáng vẻ của thanh xuân, ai khi trẻ tuổi lại không từng trúc trắc như thế? Điều quan trọng là phải đối mặt thế nào, học được cách sống tốt nhất cho bản thân từ khó khăn, làm cho bản thân càng trở nên trưởng thành hơn, bất cứ chuyện gì cũng có thể mỉm cười để giải quyết rồi bước tiếp một cách tự tin dù cho cuộc sống với rất nhiều chuyện hối tiếc hối hận. Giọng văn tự đọc thoải mái chứ không hẳn lan man nhàm chán, hơn nữa cũng có những trợ giúp nhất định đối với lớp người trẻ tuổi đang trong thời kì còn “mê man” về bản thân, khích lệ cổ vũ cho những bạn trẻ, học sinh sinh viên đang trong cơn “bàng hoàng nhụt chí” hay mắc chứng luôn “trì hoãn”, do dự không dám thực hiện ước mơ. Bản thân mình đọc thấy được ý nghĩa tích cực trong đó, nhận ra mình trong đó. Đối với những ai đang trên đường thực hiện ước mơ mà nói đây chính là một lời khích lệ vươn lên, hãy đi trọn con đường không bỏ cuộc, con đường ngắn nhất dẫn đến thành công chính là “kiên trì”. Like Share Trả lời
2 năm trước Dũng cảm tiến bước về tương lai “Đừng cúi đầu mà khóc hãy ngẩng đầu mà đi” là cuốn sách thứ 3 mình đọc của Lư Tư Hạo, vẫn là giọng văn của chàng trai trẻ ấy. Nhưng ở cuốn sách này Lư Tư Hạo mang đến cho độc giả một sắc màu hoàn toàn mới. Cuốn sách tập trung khai thác sâu những đau khổ, vấp ngã trong tình yêu, ở đường đời, giúp các bạn độc giả dũng cảm bước đi ở tháng năm tuổi trẻ đầy chông gai. Đây là một cuốn sách gối đầu giường cho các bạn trẻ, nội dung bao gồm 4 phần. Đó là lời tâm sự mộc mạc đầy chân thật, các câu chuyện được tác giả kể lại xoay quanh cuộc sống của anh.Bước đi một mình trên con đường trưởng thành có đôi khi bạn cảm thấy rất cô đơn, bạn muốn quay lại những ngày trước kia, được nép trong lòng của bố mẹ một cách an toàn. Xã hội ngoài kia khốc liệt quá, nó khiến cho chúng ta nhiều lúc phải bật khóc. Khi trưởng thành rồi, bạn chợt nhận ra bạn bè của mình cũng ngày một ít đi, mỗi người đều có một cuộc sống riêng. Bạn cũng không thể vô tư như ngày trước, bạn muốn buồn cũng phải suy nghĩ rằng lúc này buồn có thích hợp không? Bởi còn bao nhiêu công việc đang xếp hàng đợi bạn giải quyết, bạn lấy thời gian đâu ra để buồn và chán nản cơ chứ.Ở tuổi trẻ khi chúng ta chưa đủ kinh nghiệm để trải đời, sẽ có những lúc bạn cảm thấy thế giới rất hà khắc với chính mình. Bạn không thể chịu nổi cô đơn, cảnh đi làm phải nhìn sắc mặt của đồng nghiệp, phải làm những điều bạn chán ghét, lúc đau buồn bạn chỉ có thể tự tâm sự với chính mình vì chẳng ai muốn nghe câu chuyện buồn của bạn nữa. Những lúc như vậy có người nỗ lực, kẻ than vãn, nhưng liệu khóc lóc, trách móc có thể thay đổi được gì không? Thế giới này sẽ không vì bạn yếu đuối mà đối xử nhẹ nhàng với bạn đâu. Một lúc nào đó có thể yếu đuối nhưng đừng lập trình sự yếu đuối đó suốt cuộc đời này. Bạn sẽ mãi chẳng thể biết giá trị của cuộc sống này là gì, nếu cứ mãi chìm trong màu xám của nỗi buồn. Đúng là cảm xúc của mình không nên chối bỏ nhưng dù buồn như thế nào bạn cũng phải có một “deadline” cho bản thân. Chúng ta đã là người trưởng thành rồi, không thể vì một câu chuyện buồn mà làm ảnh hưởng đến công việc, đến những người xung quanh.Nếu cứ mang trong mình tâm lý sợ hãi, không dám ngẩng cao đầu bước đi bạn sẽ chỉ nhận lại cuộc sống nhàm chán, vô vị. Thế giới bên ngoài có biết bao nhiêu điều thú vị mà bạn chưa khám phá, thế nên đừng mãi nhìn vào điểm tiêu cực của cuộc sống mà buồn, ngoài khóc ra bạn chẳng thể làm gì khác sao?Bạn luôn cố gắng, nỗ lực chẳng phải với mong muốn chạm đến đỉnh núi của thành công đó sao. Bạn liều mạng để kiếm tiền chẳng phải mong muốn một cuộc sống tốt hơn đó sao. Thế nên đừng vì một chút khó khăn liền từ bỏ ước mơ, có một sự thật là việc bạn cố gắng nỗ lực ra sao chẳng ai quan tâm, thậm chí có nhiều người còn đạp lên đầu bạn để có thể trèo cao hơn bạn. Chúng ta đã là người trưởng thành, không thể đụng một tý là khóc, sẽ có những lúc cuộc sống hành hạ, dập bạn tơi tả cũng đừng yếu đuối, hãy mạnh mẽ. Bởi đó là hiện thực, ngoài chịu áp lực, đau khổ ra thì chẳng có cách nào giúp bạn tiến đến con đường thành công.“Bản chất của cuộc sống chính là: Hy vọng và thất vọng cùng tồn tại, tốt đẹp và xấu xa mãi song hành. Điều chúng ta có thể làm, là nhìn thấy hy vọng từ trong thất vọng.”Sau khi đọc hết cuốn sách này, mình chợt nhận ra rằng những hoang mang, lo sợ của tuổi trẻ không hề đáng sợ như chúng ta thường nghĩ, tất cả mọi chuyện đều có hướng giải quyết. Và chúng ta không thể dành cả thời gian cả một đời người chỉ để buồn, vì khóc không thể giải quyết được vấn đề chi bằng chúng ta hãy ngẩng cao đầu đối diện với nó. Chỉ có như vậy bạn mới không sợ hãi trước tuổi trẻ mà dũng cảm bước về phía tương lai. Like Share Trả lời
2 năm trước Đừng cúi đầu mà khóc, hãy ngẩng đầu mà đi Trong cuốn sách “Đừng cúi đầu mà khóc, hãy ngẩng đầu mà đi” bản thân tôi cảm thấy câu nói làm động lực nhất cho bản thân mình có lẽ là câu nói:” Tiến về phía trước đi! Thế giới này không quan tâm đến sự yếu đuối của bạn đâu”Tôi từng thấy rất nhiều bạn trẻ khắp trên mạng xã hội thường xuyên đăng ảnh đi ăn một mình ở cùng một quán hay gọi cùng một quán hay bắt gặp một ai đó thường dạo phố một mình, bần thần nhìn bộ quần áo trong tủ kính rất lâu nhưng cuối cùng không thử. Cũng một mình âm thầm làm việc bán mạng, bụng đói thì ăn nốt miếng bánh, miếng sữa còn lại của bữa sáng, để rồi lặng lẽ, thầm lặng cô đơn bước trên chính cái bóng lẻ loi của mình để về nhà.Họ vẫn luôn nói về sự mệt mỏi, tội nghiệp là đáng thương đến bật khóc. Nhưng hãy tự hiểu rằng bản thân chúng ta những đứa trẻ vẫn còn gập ghềnh chưa trải qua đủ sự đời, chưa có xe, chưa có nhà, chưa có một cái gì trong tay vẫn còn chen chân tìm một chỗ đứng, chỗ ngồi trên chuyến xe buýt vốn chật chội nhỏ hẹp, nhìn sắc mặt ai đó mà sống là nói cười cũng chẳng như ý. Vậy tất cả bạn làm được chỉ là khóc thôi sao!Bạn phải nên biết rằng thế giới này vốn dĩ khắc nghiệt, nó sẽ chẳng vì một nỗi buồn của ai đó mà dừng lại cũng chẳng vì ai rơi nước mắt mà nhẹ nhàng đi. Cuộc sống vốn dĩ đã khó khăn như thế chỉ là khi còn quá nhỏ bạn được cha mẹ che chở dưới đôi cánh đã đi qua gió sương của họ, là họ thay bạn hứng chịu, chịu đựng sự khắc nghiệt đó để bạn lớn lên. Giống như có người đã nói: Khi bạn cảm thấy thế giới thật nhẹ nhõm thì chính là đang có người gánh vác những phần nặng nhọc nhất. Mà người ấy không ai khác chính là gia đình bạn, là bố mẹ bạn. Nhưng cái ở đây là bạn càng lớn họ lại càng một ngày già đi, cũng đôi lúc họ đã mệt đã không còn sức để chở che bạn nữa thì đã đến lúc bạn dùng đôi cánh của mình để bước đi quãng đường còn lại của bản thân. Bởi thế cuộc đời chúng ta đâu tránh khỏi nhiều điều vậy hãy đừng cúi đầu nhìn đôi chân mình nữa ngẩng đầu lên nào.Xin hãy nhớ bạn đi ăn một mình chính là để đợi người xứng đáng thật lòng dẫn bạn đi ăn mỗi ngày, bạn không thể mua bộ quần áo kia nhưng không đồng nghĩa bạn sẽ chẳng bao giờ mua được. Bạn làm việc bán mạng nhưng mà đến một lúc nào đó mọi nỗ lực ấy sẽ đền bù xứng đáng. Vì vậy chỉ cần tiếp tục ngẩng đầu kiêu hãnh bước đi, thì trên đời này chẳng có gì có thể làm khó được bạn mãi. Like Share Trả lời
Lư Tư Hạo là một trong những tác giả mà mình rất thích, truyện của chàng trai này nhẹ nhàng, viết về cuộc sống và con người xung quanh tác giả, những cảm nhận và đánh giá của tác giả về họ, không cao trào, không kịch tính nhưng lại để cho mình những câu nói khá sâu sắc. “Có thể chúng ta không thể định sẵn trở thành 1 ngôi sao nhưng chúng ta vẫn có thể trở thành đom đóm”. Một ngày của bạn sẽ thật bình yên nếu đọc được những dòng tâm sự mộc mạc, giản dị của tác giả trong cuốn sách này. Chúng ta còn tuổi trẻ, còn sức khỏe, còn nhiệt huyết, vì vậy đừng dễ dàng bỏ cuộc, hoài phí tuổi trẻ, hãy luôn ngẩng cao đầu kiêu hãnh bước về phía trước!