Ngay từ khi còn là một đứa bé, tôi đã được nghe kể về những giai thoại của ngôi trường danh giá bậc nhất nước Mỹ này. Đây là nơi cống hiến biết bao tác giả, chính trị gia, nhà khoa học,… hàng đầu cho thế giới mà nổi bậc lên trong đó là thành tích “đào tạo sáu tổng thống Mỹ, ba mươi ba người đạt giải Nobel, ba mươi hai người đạt giải Pulitzer và hàng chục các tổng giám đốc của các công ty xuyên quốc qua.” Một kết quả mà hầu như tất cả các trường đại học trên thế giới này đều ao ước có được và cũng từ đó mà rất nhiều bạn trẻ khao khát với tới nó.

Tôi đến với quyển sách “Harvard bốn rưỡi sáng” với sự ngưỡng mộ, niềm tin yêu, một chút tò mò và sự hiếu kì của tuổi trẻ. Chưa từng đi ra nước ngoài cũng như chưa từng đặt chân đến Mỹ nên cũng dễ hiểu tôi chưa tận mắt chứng kiến ngôi trường đại học Harvard này. Bài viết này chỉ là quan điểm chủ quan của chính bản thân tôi nhưng tôi muốn nhấn mạnh là ngay từ trang bìa đã nêu bật lên một điều Tác giả đã biểu tượng hoá Harvard trong lòng bạn trẻ, qua đó giúp họ thêm cần cù, nỗ lực, tự tin, nhiệt thành, sáng tạo và chủ động, biết nắm bắt thời cơ, cuối cùng trở nên ưu tú thêm nữa.” hay “Harvard bốn rưỡi sáng sử dựng hình ảnh Harvard như một biểu tượng xuyên suốt, kể lại các câu chuyện có tính cách điệu về Harvard như một phương thức nhằm thu hút bạn đọc đến với cuốn sách, để từ đó chuyển tải những chỉ dẫn, khuyến khích, gợi ý cùng những thông điệp vừa thực tế vừa bay bổng tới các bạn trẻ đang ngồi trên ghế nhà trường và chuẩn bị bước vào đời.” Vì thế cho nên thực hư nó ra sao tôi không có quyền có ý kiến nhưng tôi xin chân thành cảm ơn tác giả Xiu – Ying Wei – người đã gửi gắm biết bao tâm huyết vào quyển sách này với nhiều bài học kinh nghiệm bổ ích cho thế hệ trẻ với hi vọng họ ngày càng thành công trong cuộc sống.

Chăm chỉ thì không gì khó

Harvard nổi tiếng không phải chỉ bởi bề dày thành tích giảng dạy mà còn nổi tiếng bởi những câu châm ngôn truyền cảm hứng bất tận “Chỉ khi chăm chỉ và nỗ lực hơn người khác mới có thể nếm được mùi vị của thành công.” Tác giả đã đưa ra ví dụ về một học giả tên Kerr - người nổi tiếng vì giải được một trong những nan đề khó nhất của Toán học. Để giải được nan đề toán này, ông không phải dành “một giờ” hay “một tháng” cũng không phải “một năm” mà ông dành “tất cả các ngày chủ nhật của ba năm” giải quyết nó. Câu trả lời mà không ai ngờ đến cũng phần nào nhấn mạnh ý tác giả muốn gửi đến các độc giả về “tầm quan trọng của chăm chỉ và kiên trì.” Bên cạnh đó tác giả còn đưa vào câu chuyện ngụ ngôn, kể về một người thợ dẫn chó vào rừng săn. Thợ săn ra lệnh cho con chó đuổi theo chú thỏ đã bị thương ở chân nhưng con chó đã không bắt được thỏ. Tác giả đã mượn lời chú thỏ “Đúng là chó đã cố gắng hết sức, nhưng tôi lại dốc hết sức mình để trốn thoát!” để nói lên rằng “Chỉ khi dốc hết sức mình, phát huy được toàn bộ tiềm năng của bản thân, bạn có thể thành công thật sự.”

Tôi có lòng tin, tôi sẽ làm được

Napoleon Hill từng nói: “Người có lòng tin mới có thể dời núi. Khi tin tưởng mình có thể thành công, tức là bạn đã cách thành công không xa rồi.” Đến đây, tác giả kể một câu chuyện về cậu bé da đen muốn chơi cùng đám trẻ con người da trắng nhưng cậu lại không dám. Và ông lão bán bóng bay đã chỉ ra cho cậu thấy qua hình ảnh quả bóng bay màu đen bay lên bầu trời mà cậu vừa thả “Cháu nhìn bóng bay kia, nó có thể bay lên bầu trời không phải vì vẻ bề ngoài đẹp đẽ đến đâu, mà bởi bên trong nó chứa đầy kinh khí. Điều này cũng có nghĩa là sự thành công hay thất bại của một người không phụ thuộc vào xuất thân hay vẻ bề ngoài, mà ở chỗ người đó có tự tin vào bản thân hay không!” Những câu từ đơn giản mà đầy ý nghĩa của ông lão đã khiến cậu bé đánh thức phần tự tin ngủ quên bên trong bản thân mình để sau này cậu đã trở thành một nhà tâm lý học nổi tiếng có thể tự tin đứng diễn thuyết trên khắp các sân khấu lớn nhỏ ở các trường đại học - tiến sĩ McKeen. Cũng ở chương này, tác giả đã đưa vào hình ảnh con thuyền qua một lần thực hiện chuyến đi trên biển “trải qua 116 lần va vào đá ngầm, 138 lần đụng phải tảng băng trôi, 13 lần gặp sự cố hoả hoạn, 207 lần gió bão làm gãy cột buồm”. Và điều đặc biệt ở đây là nó chưa bao giờ chìm. Tác giả muốn người đọc khắc sâu hình tượng này, một con thuyền có thể nói là đầy thương tích cũng như một người đi trên đường va vấp phải nhiều trở ngại, chông gai. Việc lựa chọn có bước tiếp hay không là do chính bản thân mỗi người tự quyết định. Ở đây tác giả đưa đến hình ảnh đặc biệt là con thuyền vẫn luôn đứng sừng sững, uy nghiêm cũng như muốn nhấn mạnh rằng “Chính lúc ấy, sự tự tin là nguồn sức mạnh lớn lao để chúng ta tiến bước.”

Nhiệt huyết cao độ: Nếu không có nhiệt huyết, đừng nghĩ đến chuyện tiến bộ.

Trong một cuộc khảo sát ở đại học Harvard trên 1500 sinh viên với câu hỏi: “Bạn chọn chuyên ngành vì yêu thích hay vì nghĩ rằng tương lai sẽ kiếm được nhiều tiền?” Một kết quả thật bất ngờ mà khảo nhận lại được rằng chỉ có 245 người chọn ngành mình đang học là vì yêu thích, 1255 sinh viên còn lại là vì kiếm tiền. Nhưng một kết quả còn đáng bất ngờ hơn là 10 năm sau khảo sát chỉ có 1 người chọn ngành và học tập vì kiếm tiền là trở nên giàu có trong khi đó 116 người học tập theo sở thích của mình lại trở thành các triệu phú và tỉ phú. Quả là những con số không tưởng và kết quả nghiên cứu này cũng đồng thời cho thấy rằng “Con đường duy nhất giúp bạn thay đổi vận mệnh, khiến bạn trở nên giàu có chính là làm việc mà bạn yêu thích và luôn giữ được ngọn lửa nhiệt tình trong học tập.” Và quyển sách cũng chỉ ra rằng đừng nên dùng nhiệt huyết của mình phân vào nhiều việc mà hãy tập trung vào một việc mà thôi “Khi tập trung nhiệt huyết vào một việc, không ngừng nỗ lực và đột phá, mới có thể tạo nên sự huy hoàng của cuộc sống.” qua câu cuộc chiến đấu giữa rắn và một con chim nhỏ. Con chim nhỏ thoát khỏi cái nuốt chửng của rắn nhưng nó không bay đi mà mổ liên tục vào đầu rắn. Mỗi lần mổ, con chim nhỏ mổ đúng ngay chỗ mổ của nó trước đó. Sau một khoảng thời gian, con rắn đổ gục xuống trước chú chim nhỏ, không còn cử động được nữa. Khi xét về cả sức mạnh và hình thể thì con rắn vượt xa chú chim nhỏ rất nhiều lần, thế nhưng chú chim nhỏ đã chiến thắng bởi chú biết cách tập trung thế mạnh của mình vào một chỗ duy nhất.

Hành động nhanh chóng: lập tức, bây giờ, ngay và luôn!

“Chỉ cần chúng ta có mục tiêu của bản thân, đồng thời lập tức bắt tay vào thực hiện, thì bất cứ lúc nào đều là một xuất phát mới, một khởi đầu mới, không bao giờ là quá muộn.” Câu chuyện trong một giảng đường, vị giáo sư ra một trò chơi đổi tờ 100 đô la của ông với 50 đô la của sinh viên. Cả lớp cứ ngồi yên phăng phắc ngoại trừ một cậu sinh viên bước lên mạnh dạn và trao đổi tờ 50 đô la để lấy 100 đô la. Cả lớp không ai có được thêm 50 đô la như cậu sinh viên này vì sự dám bước lên thực hiện của cậu ấy. Qua trò chơi này vị giáo sư nói rằng “Nếu các bạn mong muốn cuộc đời mình đạt được thành công khác biệt với mọi người thì phải lập tức hành động, lập tức bước một bước đầu tiên về phía trước!” Hay câu chuyện về vị kiến trúc sư Othmar Hermann Ammann quá nửa đời người làm việc tại Cảng vụ New York. Sau khi nghỉ hưu, ông vẫn tiếp tục theo đuổi đam mê của mình, suy nghĩ ra nhiều ý tưởng mới và cho ra đời nhiều công trình kiến trúc vĩ đại. Đến năm ông 86 tuổi, chiếc cầu treo dài nhất thế giới Varrzano-Narrows hoàn thành và đây cũng là kiệt tác cuối cùng ông để lại cho nhân loại. Câu chuyện của ông cho thấy được rằng việc ông nghỉ hưu không chứng tỏ rằng ông đã già, không còn thích hợp để làm việc mà đây chỉ là mốc khởi đầu mới của ông như câu “Khi bạn cảm thấy đã muộn, lại là lúc sớm nhất.”

Tiến vào biển học: học còn không chịu học, thì còn làm gì được nữa?

“Tri thức là của cải an toàn nhất, kẻ trộm cũng không thể lấy đi.” Tác giả kể về công ty Ford, tất cả công nhân đều phải chịu thua trước một cổ máy bị trục trặc. Họ đành phải mời một chuyên gia về sửa chữa nó với cái giá là 10000 đô la. Ông giải thích trong đó 1 đô la tiền vạch một đường thẳng và 9999 đô la phải biết vạch đường thẳng ở chỗ nào. Điều này cho thấy kiến thức khi chưa đặt vào những tình huống cụ thể, hợp lí của nó thì ta sẽ chẳng biết nó quan trọng như thế nào và đáng giá ra sao. Hay câu chuyện về anh chàng công nhân sửa thang máy tên Nicolas. Sau mỗi ngày làm việc anh đều dùng một giờ của mình để học về vật lí hạt nhân. Ngày qua ngày, kiến thức anh tích luỹ ngày một nhiều và cũng chính từ đó làm anh nãy ra ý tưởng táo bạo là tạo ra một máy gia tốc kiểu mới. Sáng kiến này của anh đã giúp chính phủ Mỹ tiết kiệm được một số tiền khổng lồ và chính anh cũng được mời về làm việc tại phòng thí nghiệm của Đại học Califonia. Qua đây, câu chuyện đã giúp ta nhận ra được một sự thật

“không phải chỉ các chuyên gia tốt nghiệp từ các trường danh tiếng lẫy lừng mới có thể thành công mà một người bình thường cũng có thể thành công y như vậy. Chỉ cần chúng ta kiên trì học tập...”

Sáng tạo đột phá: xô ngã bức tường tư duy

Câu chuyện về một cậu bé mà mọi người đều có ấn tượng không tốt vì cậu nói ra những điều không giống với mọi người. Khi trả lời với thầy cô giáo thì nói những điều vô cùng kì lạ và cậu không chú ý lắng nghe mỗi khi thầy cô giảng bài. Mọi người đều xa lánh cậu bé ngoại trừ cha cậu luôn ở bên cạnh ủng hộ, động viên và khen ngợi. Để khi sau này lớn lên, cậu bé trở thành một nhà khoa học vĩ đại của nhân loại mở đường cho hàng loạt những câu hỏi bí ẩn trên Trái đất này - Charles Robert Darwin. Điều này nói lên rằng đường trên mặt đất thì có rất nhiều, can đảm tìm ra một lối đi mới thì có hai khả năng xảy ra với bạn. Một là bài học kinh nghiệm, còn hai là một đột phá mới vượt qua hết thảy mọi người cũng như vượt lên chính bản thân mình.

Quản lí thời gian: thời gian là người hướng dẫn vĩ đại nhất

“Trân trọng mỗi phút giây trước mắt, cũng chính là trân trọng tất cả của ngày hôm nay.” Summer Redstone trước năm 63 tuổi chỉ là một người rất đỗi bình thường nhưng ở tuổi 63 ông trở nên nổi tiếng và vô cùng giàu có vì ở ở tuổi xế chiều ông đã không ngừng học tập và suy nghĩ xây dựng ra một vương quốc giải trí của riêng mình. Bên cạnh đó, ông còn mua lại một công ty truyền thông nổi tiếng của Mỹ và dựa vào đây tạo ra đế chế giải trí lớn nhất thế giới. Ông đã có câu nói khiến nhiều người phải suy nghĩ về tầm quan trọng của thời gian “Tôi đã 63 đâu, tôi mới 20 thôi. Nếu không quý trọng thời gian, thì dù 80 tuổi cũng không có gì trong tay. Con người quan trọng ở chỗ sống có mục tiêu, có phương hướng, sau đó nắm chắc mỗi phút mỗi giây, tận tâm tận lực làm hết việc của mình, được như vậy thì dù bạn bao nhiêu tuổi chăng nữa vẫn sẽ thành công.”

Tự kiểm soát: thành công đến từ việc tự quản lí và nghị lực của bản thân

“Chẳng ai có thể ngẫu nhiên thành công, mà thành công đến từ việc kỉ luật bản thân và nghị lực.” Nhắc đến Bill Gates, ai cũng biết ông là tác giả và chủ tịch tập đoàn Microsoft, hãng phần mềm khổng lồ có thể nói là thống trị thế giới công nghệ thông tin trong một thời gian dài. Ông nói rằng: “Theo tôi, muốn thành công thì không được đối đãi với bản thân quá tốt, phải biết kỉ luật bản thân mới đạt được thành công cuối cùng.” Câu nói này của ông đã được thể hiện rất rõ ràng qua chính từng chặng của cuộc đời ông. Từ năm mười mấy tuổi ông đã bắt đầu tiếp xúc với máy tính và có thể ngồi trước máy tính làm việc hàng giờ đồng hồ. Để bản thân có cơ hội tiếp xúc nhiều hơn với máy tính, ông đã đồng ý thiết kế phần mềm không công cho người khác. Hay vào năm ông 19 tuổi, tự mình sáng lập ra công ty phần mềm riêng cho bản thân mình và dành hầu hết thời gian vào việc viết lập trình như “quên cả trời đất”.

Giương buồm ước mơ: lựa chọn ước mơ thế nào thì cuộc đời sẽ như vậy

Pam là một người phụ nữ mập mạp, sống không có mục tiêu, lí tưởng, mỗi ngày bà danh ra 18 giờ đồng hồ để ngủ. Cho đến một ngày kia, bà nhận ra rằng cuộc sống thật buồn tẻ, vô vị và quyết định thay đổi cuộc sống của bản thân mình. Bà không ngừng khích lệ bản thân mỗi ngày, định cho mình hình ảnh đẹp đẽ trong tương lai và liên tục tìm mọi cách để thực hiện nó. Nhờ thế, bà đã giảm được 20 kg và tìm cho mình một công việc mới mang lại nhiều niềm vui hơn. Sau đó bà lại ước mơ trở thành người bán hàng giỏi nhất và bà đã thực hiện được điều đó. Mỗi lần đề ra hình tượng mình muốn hướng đến bà không ngừng động viên bản thân mình, không ngừng phấn đấu. Chẳng mấy chốc, bà trở thành phó giám đốc công ty Sherlock, một công ty con của Disney. Giống như câu châm ngôn của Harvard

“Nếu bạn muốn thành công, trước tiên phải có ước mơ, đồng thời dùng tuyên ngôn chính thức không ngừng nhắc nhở, định hình và khích lệ bản thân.”

Nắm bắt cơ hội: cơ hội tốt nhất thường chỉ có một lần

Người Do Thái từng nói rằng “Trong suốt đời người có ba thứ không được sử dụng nhiều: men bánh mì, muối và do dự. Men cho quá nhiều thì bánh mì sẽ chua, muối cho quá lố thì món ăn sẽ chát, còn nếu do dự quá lâu tất sẽ mất nhiều cơ hội thành công.” Đến đây tác giả đưa vào câu chuyện ngụ ngôn về một con lừa. Nó phát hiện ra hai khóm cỏ và lưỡng lự chọn khóm cỏ nào để ăn. Mỗi lần nó định ăn khóm bên này lại thấy khóm bên kia xanh hơn, cứ thế nó lại chạy qua bên kia để ăn. Và con lừa cứ chạy qua chạy lại như vậy đến cuối cùng nó đã chết vì đói. Một câu chuyện nhỏ nhưng nó chứa đựng ý nghĩa vô cùng sâu xa đánh thức độc giả nên biết trân trọng thời cơ.

Kết

Tựa đề “Harvard bốn rưỡi sáng” gây ấn tượng mạnh cho độc giả ngay từ cái nhìn đầu tiên làm người ta tò mò về nội dung mà nó chứa đựng để cho đến khi đi hết quyển sách rồi bạn sẽ nhận ra rằng tác giả không hề đưa ra một lời lẽ dồn dập, hối hả nào bắt ép bạn phải học hành vất vả, vắt kiệt sức mình hay thức khuya dậy sớm để thành công mà nó nhẹ nhàng truyền tải đến cho bạn nhiều thông điệp quí báu tiếp thêm động lực hướng cho bạn đến những suy nghĩ tích cực, khai phá tiềm năng trong chính con người mình, tạo ra mục tiêu cho bản thân, biết cách nắm bắt cơ hội để thành công trong cuộc sống. Sách sẽ phù hợp với những người cảm thấy rằng bản thân cần động lực, cần những câu nói, tấm gương khiến bản thân kỉ luật hơn từ đó nhìn nhận lại mình để trưởng thành lên. Quyển sách khép lại với lời nhắn gửi của tác giả: “Từ tận đáy lòng, tôi mong rằng những phẩm chất ưu tú của sinh viên Harvard có thể trở thành một phẩm chất cá nhân trong cuộc sống hằng ngày của mọi bạn trẻ, để các bạn mở được cánh cửa thành công, đồng hành và trưởng thành cùng các sinh viên có điều kiện nhập học ở Harvard.” Đến tận những dòng cuối cùng mà tác giả vẫn còn hướng nó đến các bạn trẻ cũng đủ để ta thấy được tác giả đã gửi trọn cả niềm tin, hi vọng vào lớp thanh niên. Vì thế cho nên một lần nữa xin chân thành cảm ơn Xiu - Ying Wei - người đã gửi gắm biết bao tình cảm, tâm tư vào quyển sách làm thổi bùng lên ngọn lửa nhiệt huyết cho thế hệ trẻ mai sau.

 

Tác giả: Bảo Trâm - Bookademy

-----

Trở thành CTV viết reviews sách để có cơ hội đọc và nhận những cuốn sách thú vị cùng Bookademy, gửi CV (tiếng Anh hoặc Việt) về: [email protected]

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về các cuốn sách hay tại link: https://www.facebook.com/bookademy.vn

Xem thêm