Cha, Mẹ luôn là hai tiếng gọi thiêng liêng nhất trên đời, nơi đánh dấu tình yêu của hai con người, nơi ta có cảm giác ấm lòng và có thêm trách nhiệm. Nhưng, học cách làm cha mẹ không phải là dễ đôi khi ta phải đánh đổi nhiều thứ, buông bỏ nhiều thứ đồng thời cũng nhận được nhiều điều. Và có lẽ “Cha và con” của Tony Parsons sẽ là câu chuyện về tình cảm gia đình mà ta nên đọc về những yêu thương, những trắc trở trong đời sống gia đình mà đôi khi ta không thể nói thành lời.

Tony Parson đã đặt ra một câu hỏi lớn cho tất cả mọi người

Khi nào một người đàn ông trưởng thành?...

Khi nào là một người phụ nữ trưởng thành?



“Cha và con” là câu chuyện xoay quanh nhân vật Harry Silver, một giám đốc sản xuất truyền hình và sắp sửa bước qua tuổi 30. Anh có một gia đình hạnh phúc với cô vợ xinh đẹp, đứa con trai bé nhỏ, bố mẹ luôn bên cạnh ủng hộ. Nhưng cuộc sống đâu có thể êm ả mãi như thế, sóng gió bắt đầu ập tới khi Harry bị say xỉn và có chuyện tình một đêm với cô gái đồng nghiệp. Mọi thứ càng trở nên phức tạp khi Gina, vợ của anh biết được và bỏ sang Nhật làm việc. Anh đón đứa con trai 4 tuổi về và từ đó bắt đầu những ngày tháng làm cha đơn thân, những công việc từ trước đến giờ Anh chưa hề làm như nấu cơm, thay tã, đưa con đi học, dạy con học bài,… Và từ đó Anh phải bỏ dở công việc của mình ở đài truyền hình. Nhưng có lẽ vì tình yêu với người con và sự thành tâm thực lòng muốn sửa chữa lỗi lầm, Anh đã cố gắng làm việc rồi dần dần cuộc sống bắt đầu ổn định, Harry cũng đã xin được một công việc làm partime ở đài truyền hình. Cuộc sống cũng tưởng chừng đã êm xuôi nhưng rồi biến cố lại tiếp tục xảy đến khi người cha mà anh yêu quý qua đời và người vợ từ Nhật trở về muốn đón người con đi. Thế giới trong anh như sụp đổ, nhưng rồi anh cũng để cho Pat – đứa con trai yêu quý của Anh đi. Tuổi 30 của Harry đến với những sóng gió và khó khăn, nhưng chắc hẳn Anh đã học được cách trưởng thành và trở thành một người cha đúng nghĩa, có một câu nói của Harry làm tim tôi tan chảy

Tôi đã học được rằng làm cha một đứa trẻ không khiến bạn thành một người lớn hẳn hoi. Có phải một người đàn ông phải chôn cha mình rồi mới thật sự thấy mình đã trưởng thành  

Trải qua những thăng trầm trong cuộc đời, tự thấy rằng Harry đã trưởng thành hơn rất nhiều, biết đương đầu với những khó khăn, mạnh mẽ và cứng rắn hơn. Và cả khi chăm sóc Pat, Anh mới thực sự hiểu được tấm lòng và sự hy sinh của người cha. Đặc biệt rằng, Anh đã hiểu được lời nói của mẹ

“Nhưng ta phải học cách buông tay”, mẹ tôi nói. “Không phải đấy cũng là một phần của nó sao?”

“Một phần của cái gì ạ?”

“Một phần của việc yêu một ai đó. Thật lòng yêu một ai đó. Nếu ta yêu một ai đó thì ta không coi họ là một phần nối thêm của bản thân mình. Ta không yêu họ chỉ để có lợi gì đó cho ta.”



Có lẽ, cả Harry và Gina đều sai trong sự đổ vỡ này. Nếu hai người biết thấu hiểu và nghe nhau nói hơn, hay chỉ đơn giản là nghĩ cho Pat nhiều hơn thì mọi chuyện đã không đến nỗi. Để rồi, người chịu tổn thương cuối cùng cũng chỉ là Pat thôi, những tâm hồn trẻ thơ cần sự bảo bọc của cả cha lẫn mẹ. Không ai nói sống với cha hay mẹ là tốt hơn, chỉ khi sống trọn trong sự yêu thương của cả hai người thì những đứa trẻ mới thực sự hạnh phúc đúng nghĩa.

…Cha mẹ yêu con rất nhiều. Con biết điều đó chứ?

Nó không nói gì

Pat?

Chắc vậy ạ!

Và cha mẹ đều muốn con đến sống với mình. Con thích sống ở đâu hơn? Với cha chứ?

Vâng!

Hay với mẹ?

Vâng!

Không thể là cả cha cả mẹ được. Con có hiểu điều đó phải không? Không thể là cả hai. Không còn như thế được nữa.

Thằng bé ùa vào tay tôi và tôi âu yếm vỗ về nó.

Khó thật, phải không con yêu?

Khó thật ạ!...

Con sẽ sống với mẹ. nhưng không ai bắt con sống ở đó cả. Cả cha và mẹ sẽ chăm sóc con. Và cả cha lẫn mẹ đều muốn con hạnh phúc.

Cha và mẹ không cãi nhau nữa à?

Cha và mẹ đang cố gắng thôi cãi nhau. Vì cả cha và mẹ đều yêu con rất nhiều và cha mẹ đều muốn điều tốt nhất cho con. Không phải ý cha là cha mẹ sẽ không bao giờ cãi nhau nữa, nhưng cha mẹ đang cố gắng, được không?

Cha mẹ có yêu nhau lại không?

Không con ạ. Giai đoạn đó của đời cha mẹ đã chấm dứt rồi. Nhưng cha mẹ đều yêu con…

Giờ chúng tôi đã đến công viên. Con đường nhựa vòng vèo quanh hồ trải ra trước chúng tôi. Đây là nơi thằng bé từng rất thích đi chiếc Bluebell và phi nhanh đến mức đám thiên nga bay khỏi mặt nước khi chúng thấy thằng bé lao tới. Nhưng Pat chẳng tỏ ra là có ý định leo lên xe đạp

Con thích như bây giờ, thằng bé nói làm trái tim tôi tan ra. Con thích như thế này.

Cha cũng vậy, tôi nói. Cha thích làm bữa sáng cho con vào buổi sáng. Và cha thích nhìn thấy con bày bao nhiêu đồ chơi ra khắp sàn. Và cha thích những lúc chúng ta ăn đồ Tàu hay pizza và cùng nhau xem phim trên sopha. Và cùng nhau đến công viên. Cha thích tất cả những việc đó.

Con cũng thế. Con cũng thích

Và chúng ta sẽ làm những việc đó, được không? Không ai có thể ngăn cản cha con mình. Những việc ấy sẽ không bao giờ dừng lại. Đến tận khi con là một cậu con trai rất lớn muốn đi chơi với bạn gái và bỏ cha già lại một mình.

Chuyện đấy sẽ không bao giờ xảy ra

Nhưng cố gắng nhé? Ý cha là về chuyện sống với mẹ. Vì mẹ yêu con rất nhiều. Thế là tốt. Cha mừng. Cha mừng là hai mẹ con yêu thương nhau. Và cho dù cha buồn vì phải nhìn con đi mất nhưng đây không phải là kết thúc của điều gì cả. Con có thể quay lại bất cứ lúc nào con muốn. Thế nên cố gắng vui với mẹ nhé, được không?

Được ạ!...

Trái tim tôi như quặn thắt lại khi đọc những dòng này, Pat từng là minh chứng cho tình yêu của hai người để rồi giờ đây khi tình yêu đã không còn thì cha và con phải chia xa nhau. Những câu nói tưởng chừng rất ngô nghê của Pat nhưng đó lại là mong muốn duy nhất của Cậu, được sống bên cả cha và mẹ, được yêu thương và chở che. Không biết cuộc sống sau này của Harry, Gina và Pat sẽ như thế nào nhưng tôi hy vọng rằng họ sẽ được hạnh phúc. Và chắc rằng Harry và Gina đều mong Pat hạnh phúc dù là cách này hay cách khác.



Và có lẽ làm cha mẹ là vậy, điều quan trọng nhất không phải là bản thân họ nữa mà là con cái của họ. Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh nhưng tất cả cha mẹ nào trên thế giới đều rất yêu những đứa con của mình, vì tình cảm đó là thiêng liêng là cao quý. Ngay cả giữa hàng trăm đứa trẻ ăn mặc ít nhiều giống hệt nhau, bạn vẫn có thể nhận ra con mình từ cách đó một dặm. Đặc biệt là đối với người cha nữa, dù không thể hiện ra bên ngoài nhưng bên trong lại thực sự yêu thương ta vô bờ bến. Vững chắc, kiên cường nhưng ấm áp là những từ tôi muốn nói về người cha – người luôn chống đỡ cho ta cả bầu trời. Người cha nào cũng là một anh hùng trong mắt con trai họ. Ít ra là khi chúng còn quá nhỏ để biết nhiều hơn. Thực ra trên đời này chẳng có ai dạy cho ta cách làm cha mẹ như thế nào cả. Chỉ có qua thời gian ta mới thực sự hiểu được nhưng điều tôi chắc chắn rằng những điều cha mẹ làm cho ta đều bắt nguồn từ tận trái tim.

Nếu cuộc sống với Pat đã dạy tôi điều gì, thì đó là việc làm cha mẹ phần lớn liên quan đến trực giác – đi đến đâu mở đường đến đấy. Không ai dạy cho bạn cách làm. Vừa làm vừa học thôi.

Khi còn nhỏ tôi tưởng rằng cha mẹ tôi có những hiểu biết bí mật về cách khiến cho tôi ngoan ngoãn và nuôi tôi khôn lớn. Tôi tưởng là có một kế hoạch vĩ đại nào đó để bắt tôi ăn rau và lên phòng mình khi được bảo.Nhưng tôi đã nhầm. Giờ thì tôi biết là họ chỉ đang thực hiện cái mà mọi cha mẹ trên thế giới này thực hiện. Làm bừa .

Có thể nói, “Cha và con” là một câu chuyện quen thuộc luôn hiện hữu trong đời sống hằng ngày, đó là tình yêu, hôn nhân và gia đình. Nhưng rồi ở trong đó ta sẽ học được cách yêu sao cho đúng, sống sao cho trọn và trưởng thành đúng lúc. Cuộc sống mà, sẽ có lúc hạnh phúc, chia ly và cả nước mắt nhưng hãy cứ dũng cảm đi tiếp vì bình minh rồi cũng đến thôi.

Tác giả : Phan Thị Nguyên -  Bookademy

--------

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về các cuốn sách hay tại link: https://www.facebook.com/bookademy.vn

Trở thành CTV viết reviews sách để có cơ hội đọc và nhận những cuốn sách thú vị cùng Bookademy, gửi CV (tiếng Anh hoặc Việt) về: [email protected] 


Xem thêm

Giữa cha và con, đó sẽ là một câu chuyện như thế nào? Nhìn tựa sách, mình không đoán được. Cốt truyện giản đơn. Một ông chồng “trót dại” qua đêm với đồng nghiệp, và người vợ không thể tha thứ quyết định bỏ đi, để lại đứa con 3 tuổi bơ vơ với bố. Trong quá trình vật lộn làm gà trống thất nghiệp nuôi con, cố gắng níu kéo hạnh phúc gia đình, người đàn ông này đã phải làm những điều chưa từng làm trong vai trò của một người phụ nữ - một người mẹ để thấy người vợ quý giá với mình như thế nào và làm một người bố khó khăn ra sao. Nhưng sai lầm để khiến anh phải trả giá để học cách “trưởng thành” đúng nghĩa và là một người cha thực thụ. Mình nhìn thấy trong câu chuyện những góc khuất của nhiều gia đình trẻ đương thời. Ước mơ hạnh phúc về một gia đình nhỏ xinh có là quá khó khăn trong một xã hội hiện đại, đầy rẫy xô bồ và cám dỗ? Người đàn ông trong chuyện làm cha nhưng cũng là con của một bố tuyệt vời mà khi nghĩ về bố mình, anh luôn thấy “hổ thẹn”. Có lẽ nhờ vậy mà người bố “chưa trưởng thành” đơn thân này đã lấy lại được động lực và quyết tâm trở thành một phiên bản tốt đẹp hơn trong mối tình sau đó. Những giá trị gia đình truyền thống và hiện đại đan cài vào nhau, soi chiếu những lầm lỡ - hối hận. 400 trang sách nói về một sự kiện như thế trong một cuộc đời người mà mình cứ ngỡ như đi qua bao nhiêu năm tháng cuộc đời với những thăng trầm cảm xúc của một người đàn ông hơn 30, giờ mới lớn. Cuốn sách không trả lời giúp mình câu hỏi làm thế nào để hạnh phúc hôn nhân. Câu trả lời nằm ở mỗi người, mỗi thế hệ. Sách có những khoảng lặng đủ để chúng ta, dù đang trong một mối quan hệ hay hôn nhân trên bờ vực tan vỡ, suy ngẫm, đồng cảm và thấu hiểu.

- Cuốn này khiến mình phải viết review cho nó từng phân đoạn một. Khi đọc xong rồi mình mới hiểu ra vì sao mình cứ thấy rấm rứt, bức bối trong lúc đọc, đó là vì nó thực tế quá, chân thực đến mức khiến mình không chịu chấp nhận thứ mà nó đề cập đến. Thế nhưng đi đến cuối rồi sẽ nhận ra, con người dù đôi lúc ích kỷ và hời hợt thì khi yêu họ cũng sẽ tìm ra cách để trở nên rộng lượng hơn, dù là rất khó. Và rằng không ai có thể sống mãi trong những bài hát cũ, nhiều mộng mơ, thực tế nhiều khi đáng ghét như một bản rap nhiều câu tục tĩu, hoặc trở nên căm ghét nó hoặc học cách đối diện và mang cho nó một ý nghĩa khác. Tất cả phụ thuộc vào cách nhìn của mỗi người. - Mình đang ở 3/4 quyển sách - Hoặc 4/5 gì đó. Chưa có cuốn nào mà mình gặm lâu như cuốn này. Có thể là vì chưa kết hôn nên với mình nó là một món khó nuốt. Có vẻ như suy đoán của mình về sự rạn nứt giữa Gina và Pat hơi quá. Mình hy vọng 2 mẹ con họ ổn. Cyd là một cô gái không tệ nếu không muốn nói là tốt. Duy nhất Harry là mình không ưa được. Nhưng tệ một cái là anh ta có một ông bố và một bà mẹ tuyệt vời. Mình còn không thèm cả cảm nhận câu chữ. Vì nó quá hiện thực. - Review cho nửa đầu - Chưa có cuốn sách nào mà mình vừa đọc vừa bực bội như cuốn này. Có lẽ là do quan điểm cá nhân. Mình không chấp nhận được cái cách mà Harry đối diện với cuộc hôn nhân của anh ta sau khi đã tự tay phá vỡ nó. Anh ta không hiểu. Không hiểu được là chính anh ta là người phá vỡ mọi thứ, làm nó bung bét cả ra. Thậm chí anh ta còn không mảy may thấy hối hận về việc ngoại tình. Mà mình cá là hơn 90% đàn ông hiện đại suy nghĩ như vậy. Anh ta còn không thèm nói với bố mẹ anh ta về chuyện mình ngoại tình nên bị vợ bỏ. Họ đơn giản mặc định sự bỏ đi của Gina là hành động thiếu suy nghĩ của cô ấy thôi. Mà Gina cũng làm mình bực không tả nổi. Cô ấy bỏ đi tận Nhật Bản và bỏ lại đứa con trai của mình cho một người cha mà không biết mình làm sai ở đâu. Ý mình muốn nói, làm sao cô ấy có thể bỏ lại đứa con cơ chứ? cái lúc thằng bé ngã suýt rạn xương sọ thì cô ấy ở cái chỗ chết tiệt nào? Và rồi trẻ con thì dễ thay đổi, rồi trong mắt con trai, cô ấy sẽ thành một bà mẹ ích kỷ, rồi những rạn nứt tình cảm, rồi sẽ là cả cuộc đời phải hối hận. Mà cô ấy thì xứng đáng với những thứ hơn thế. Ôi, mình không biết nữa, chỉ là thấy rất bực bội.

Nó cho chúng ta biết rằng một cuộc hôn nhân không chỉ là 'anh yêu em, em yêu anh, chúng ta hãy cùng ở bên nhau với một lời hứa.' Có những lúc tình yêu không phải là lý do để níu kéo một cuộc hôn nhân, và khi không chắc bản thân có thể tìm ra lý do đó thì cũng đừng quá vội vàng. Đúng vậy, hôn nhân không phải là vì tình yêu, mà là sống với nhau và hứa với nhau. Có 3 câu nói mà tôi chú ý đến:

“Tôi biết là khi một người phụ nữ cắt tóc, nó có ý nghĩa gì đó lớn lắm, nhưng tôi không nhớ nổi là gì.” - Tôi nghĩ điều này đúng! Tôi thậm chí không nhận ra rằng tôi thường cắt tóc khi tôi cần một tinh thần mới và muốn giải tỏa vì điều gì đó.

Đây là phần tôi yêu thích: “Mẹ làm cách nào để có thể tiếp tục sau khi mất cha? Ý con là, mẹ đã ở bên ông cả đời. Con không thể tưởng tượng nổi sẽ ra sao khi phải cố lấp đầy một lỗ hổng lớn đến vậy.”

“Thì, ta cũng không thể hoàn toàn hồi phục được, tất nhiên. Ta chẳng bao giờ có thể hồi phục được. Mẹ nhớ cha con. Mẹ cô đơn. Có những lúc mẹ sợ. Và mẹ vẫn phải ngủ mà không tắt đèn. Nhưng ta phải học cách buông tay. Không phải đấy cũng là một phần của nó sao?”

“Một phần của cái gì ạ?''

“Một phần của việc yêu một ai đó. Thật lòng yêu một ai đó. Nếu ta yêu một ai đó thì ta không coi họ là một phần nối thêm của bản thân mình. Ta không yêu họ chỉ để có lợi gì đó cho ta. Yêu là biết khi nào phải buông tay.”

Thật là sâu sắc... và đoạn này đã thực sự chạm đến trái tim tôi: “Cha tự hào vì con là con của cha.” khi anh ấy buông tay để con trai về sống với người vợ cũ .