Bà Bovary là cuốn tiểu thuyết cỡ lớn, mô tả các nhân vật tầm thường mà không thể quên được. Tác phẩm kể về nàng Emma Bovary, con một nông dân khá giả chịu ảnh hưởng của tiểu thuyết lãng mạn nên ước mơ một cuộc sống phóng khoáng, phong lưu nhưng cuối cùng nàng lấy phải một anh chồng đần độn và nàng bị giam hãm vào cuộc sống tư sản chật hẹp, buồn tẻ tầm thường nơi tỉnh nhỏ. Để đạt được ước mơ Emma không tránh khỏi con đường ngoại tình rồi cuối cùng bị lừa gạt, mang công mắc nợ và nàng phải tự tử.
Sau khi cuốn tiểu thuyết này được phổ biến, nhà văn Flaubert đã bị đưa ra tòa vì xúc phạm vào nền luân lý công cộng do vấn đề liên quan tới phong tục và các chi tiết thẳng thắn, nhưng rồi về sau, ông đã được tha bổng. Qua tác phẩm này, người đọc có thể nhận ra nơi các nhân vật các đặc tính tầm thường, đôi khi ngu xuẩn (stupidity) và tác giả hầu như muốn nói rằng Thượng Đế không ở trên thế gian. Tác giả đã dùng thể văn gián tiếp tự do (free indirect style) qua đó các tư tưởng của nhân vật được thuật lại bằng người kể chuyện rành mạch và khách quan.
Đọc "Bà Bovary" người đọc sẽ thấy được xã hội tư sản Pháp lúc bấy giờ và tư tưởng của Flaubert. Tác phẩm này với cái tên Bovary thậm chí đã đi vào ngôn ngữ Pháp đẻ ra danh từ chung “Chủ nghĩa Bovary”…
Đây là một tác phẩm văn học độc đáo, đặc sắc rất có ích cho những người yêu văn học.
Xem thêm
Không phải tác phẩm này của Flaubert sẽ lỗi thời so với ngày nay sao, khi ngoại tình không còn tồn tại như cách nó đã từng và không còn được gọi tên như vậy? Tuy vậy, những đam mê và thôi thúc của con người hầu như không thay đổi; chúng được sinh ra và xuất hiện nhanh hơn nhiều trong thời kỳ mà vạn vật được kết nối. Vì vậy, ngày nay Emma có thể tìm thấy đủ loại người tình trên mạng nhưng chắc chắn sẽ không có kết cục tốt đẹp hơn trong sách của Flaubert. Sự phong phú của của cuốn tiểu thuyết này dường như nằm ở sự tiến triển chậm rãi nhưng chắc chắn, không thể tránh khỏi trong sự phát triển nhân vật. Emma tin tưởng vào việc tìm kiếm tình yêu hay thoát khỏi sự buồn chán trong vòng tay Rodolphe đều vô ích. Có vẻ như cô ấy không thể chịu đựng được nữa, khiến cô ấy phải đi từng bước đến định mệnh của mình. Phong cách của Flaubert duy trì nhịp điệu chậm rãi bằng bí quyết mô tả hình ảnh, phân tích cảm xúc. Hơn nữa, ông ấy không quên làm nổi bật bối cảnh của thời đại: giai cấp tiểu tư sản, tôn giáo và sự tùy tiện suy tàn. Do đó, anh ấy đồng thời thành công trong việc kể lại mối tình lãng mạn đan xen với các yếu tố xã hội, và phát triển nó một cách hoàn hảo với độ chăm chút cao.